Home
Hồng Vũ Lan Nhi
Liên Khúc T́nh Thơ
Trang Thơ
Ngắm Ta
Truyện Ngắn
Trang Nhật Kư Rời
Lá Thư Màu Tím
Truyện Dài
Trang Nối Kết
H́nh Ảnh
Mục Lục Thơ
 

Những mẩu chuyện hàng ngày Viết qua h́nh thức một lá thư gửi cho bâng quơ

---------------------
Lá Thư Mầu Tím
---------------------

Dấu Yêu ơi,

Hôm nay là ngày đầu năm Tây . Mới ngày nào, thiên hạ c̣n đang lo lắng về vụ năm 2000 , sẽ xảy ra nhiều chuyện lộn xộn . Và trên đài truyền h́nh cũng nhu trên các làn sóng điện ,các xướng ngôn viên đă ngày đêm nhắc nhở bà con , phải lo tích trữ, đồ ăn, thức uống , ít ra là trong 3 ngày .Nhất là những gia đ́nh có con nhỏ, lại càng phải lo các đồ ăn cho Baby Food , v́ sợ nào là cúp điện , th́ nhà nào cũng phải mua diêm quet dự trữ .Và cần nhất là những thức ăn khô .Lạoi thức ăn nào mà không cần phải đun nấu ...

LN đă nh́n thấy người ta mua cả hai, ba xe đi chợ, đủ thứ,nào là các loại bánh ngọt, bisquit, ḿ gói, nước lọc, nuớc ngọt ...Cũng nhờ có những vụ như vậy, mà chợ nào cũng đông người đến mua. Tranh dành nhau mà mua. Chỉ có LN là chẳng lo lắng ǵ. Lúc ấy LN ở một ḿnh trong căn nhà 2 pḥng ngủ ở Garden Grrove. Bạn bè ngạc nhiên thấy LN bính chân như vại ...Mọi chuyện cũng qua đi trong b́nh an .

Thế mà cũng 3 năm qua rồi .
3 năm qua, biết bao là thay đổi .

LN bỗng nhớ đến mhững ngày Saigon đang trong cảnh dầu sôi lửa bỏng ...v́ thiên hạ cũng nhốn nháo t́m cách đi ra nước ngoài như Pháp, Mỹ, Canada . Có người c̣n rủ LN chung tiền đóng tàu để đi tới Nouméa, một thược địa của Pháp .LN cũng có lo, nhưng, không hơn ǵ kiểu lo con ḅ trắng rặng. Đến nỗi, một cô bạn thân, thấy thế, đă phải mua cho LN cái túi vải dù, và dặn nhét hết những thứ cần thiết vao đó. Khi nao chạy, nhớ mang theo cái túi xách đó.

Trong khi Mẹ LN biết tính con gái chẳng biết lo toan điều ǵ, đă may cho LN cái " ruột tượng " nhét tiền, vàng, những tư trang vào dó, rồi cột lại, và dặn LN đeo chặt vô người đừng bao giờ tháo ra, khi chưa có chỗ ở nhất định .

Và, LN tự nhiên vô được Tân Sơn Nhất. Tự nhiên vào được chỗ D.A.O để rồi tự nhiên được Mỹ cứu di trực thăng ra Tàu Pioner .Tự nhiên tới Guam .Tự nhiên vào Cali, và ở Cali từ đó đến giờ. Thành thực mà nói, LN cứ tin vào số mạng. Câu nói " Bôn ba chẳng qua thời vận " đă nói lên được điều LN nghĩ .

Cũng như chuyện vợ chồng, là do duyên số trời đă se định. Th́ dù có chạy trốn cũng không thoát khỏi. mà không có duyên phận với nhau th́ có cột bằng năm bẩy sợi dây ngũ sắc, cũng đôi ngả đôi ta. hay là người đi kẻ ở, biết nói sao bây giờ nhỉ.

Số LN là số nghèo. Các Thày Tướng Số đă phán như vậy .Trong tay không bao giờ có tiền. Nhưng trời cho sướng. LN cứ tin như vậy mà sống. Và chẳng bao gị buồn khi trong tay nhiều lúc không có lấy 1 đống. LN nói thực đó Dấu Yêu ạ. Tin hay không là do Dấu Yêu thôi. Nhưng đă có lần, LN không bao giờ quên. Lần ấy, đèn đỏ chỉ c̣n nủa khấc nữa là hết xăng .Đèn báo xăng đă dôi khi nhấp nháy .LN đi về , vào lúc khoảng 9 giờ . Tạt vào cây xăng trên con đường gần nửa đường về nhà .Đỗ xe xong .Mở ví lấy thẻ .T́m hoài thẻ không có .LN đă phải lục từng ngăn,mở từng cái thẻ , nào là Macys ,Nordstrom , Broadway ...Tuyệt nhiên không có Union 76

T́m thẻ nhựa không có, th́ đành trả tiền mặt vậy. Cái ví con đựng tiền, t́m hoài cũng không thấy. Lại một lần nữa lục tung ví. Thẻ không thấy. Ví con đựng tiền cũng không thấy luôn. Khuya rồi, thôi đành nhắm mắt lái xe về nhà. Trong ḷng đánh nhịp c̣n hơn nhịp Bebop hay Twist nữa. Mắt LN luôn luôn nh́n vào cái đèn đỏ báo hiệu đă hết xăng. LN cũng biết, nếu đèn đỏ bật lên, th́ ít ra, cũng c̣n đi được khoảng chục miles nữa. Nhưng vấn đề, lN không biết đèn đỏ đă bật lâu chưa. V́ LN chỉ bất ngờ nh́n vào Tableau de Board, và thấy đèn đỏ đă nhấp nháy rồi. Không biết đèn đỏ báo tin lâu hay vừa mới đỏ. Cứ thế mà ḷng dạ lộn tùng phèo .

Những lúc ấy, LN tự hứa sẽ "cải tà qui chánh", nghia là sẽ biết lo lắng hơn , sẽ tập tành vào khuôn phép hơn, để có thể tránh được những lúc lo lắng đến nghẹt thở như lúc này.

Nhưng, bố mẹ sinh con, trời sinh tính, biết làm sao bây giờ. Chỉ c̣n có nước hỏi ông trời, sao ông cho người th́ nhiều quá, dư thừa, xài không hết. Kẻ th́ lại thiếu thốn quá, chẳng có ǵ trong tay như Hồng Vũ Lan Nhi này nè. LN hỏi hoài mà Ông Trời cứ làm thinh. LN cũng thông cảm, bởi ông cũng là người không biết lo xa, lúc hứng chí, vung tay quá trán. Để những người đến sau, khi ông nh́n thấy sắp cạn của cho rồi, th́ lại keo kiệt quá xá. Số phận LN hẩm hiu, nên đă đến ông vào lúc túng quẫn này .

Thôi nhé, đầu năm , LN định kể chuyện vui cười, mà than thở làm sao lại ra chuyện trách móc ông trời ...Xin lỗi ông Trời vậy .

HONG VU LAN NHI

 

 

Lan Nhi mong được nhận ư kiến của quư vị qua điện thư hongvulannhi@yahoo.com
...............................................
Copy Rights @ Hong Vu Lan Nhi 2005