Home
Hồng Vũ Lan Nhi
Liên Khúc Tình Thơ
Trang Thơ
Ngắm Ta
Truyện Ngắn
Trang Nhật Ký Rời
Lá Thư Màu Tím
Truyện Dài
Trang Nối Kết
Hình Ảnh
Mục Lục Thơ
 

Những mẩu chuyện hàng ngày Viết qua hình thức một lá thư gửi cho bâng quơ

---------------------
Lá Thư Mầu Tím
---------------------



Dấu Yêu ơi,

Đây là hình vòng hoa phúng điếu cụ Lê Đình Lễ, thân phụ anh Lê Đình Hải và chị Thu Bích, cũng là dân Trưng Vương ngày xưa, cùng thời với Tú Anh, Bích Huyền.

Chiều nay, LN, HPH, TC & LP đã đến thăm viếng tại nhà quàn ở đường Chapman. Theo như HPH kể lại, thì vòng hoa đã đến 1 trong 3 vòng hoa đầu tiên. Nổi nhất vì giây ruban mạ vàng.

Cũng vẫn những nghi lễ của đám tang, ghi tên vào sổ, lạy chào người quá cố, thăm lần cuối, và sau đó, ngồi trò chuyện với những người quen.

Hoa phúng rất nhiều. Bạn bè đến thăm viếng cũng đông. Người nào cũng chỉnh tề trong bộ đồ đen.

Trong đám tang của cụ Lễ, LN nhìn thấy những khăn trắng của đám con cháu đã đánh, lại thêm mấy chiếc khăn vàng chạy lăng quăng ...

Cụ Lễ nằm im lìm, không thèm để ý đến đám con cháu đang khóc thương Bố, thương ông Nội, Ngoaị ... Cụ không còn gì để phải luyến tiếc cõi đời đấy khổ đau đầy ải này. LN nhớ đến mấy năm trước, sau khi đưa đám một cụ về, LN đã có bài thơ này:

 
Giã Biệt Đời

Mắt nhắm giã biết cõi đời,
Tai không nghe nữa những lời dối gian
Mũi không phải hít hôi tanh
Miệng thôi không phải tranh dành thiệt hơn
Tay chẳng cần ôm nỗi buồn
Chân thôi không phải dậm trường phôi pha
Tim nông đâu phải xót xa
Óc rời khỏi chốn ta bà, thảnh thơi

Bon chen chi, mệt một đời
Buông xuôi tất cả, chào Người, tôi đi.
(12/3/99)


Người đi sẽ vui vì thoát được nợ trần. Chỉ khổ cho người ở lại, nhìn đâu cũng thấy kỷ niệm. Cho dù chúng ta ai cũng biết, cuộc đời là vô thường, mà sao khi chia ly, lòng vẫn nặng khổ đau. Trong bất cứ mất mát nào, cũng làm tâm đau, dạ xót.

Và LN đã trở xuống hàng ghế có các chị Đỗ Xuân Dzụ, chị Nghiêm Phú Phi để trò chuyện nhỏ to. Các chị ra về, LN cũng định về theo, thì LN lại gặp Khánh Ly. Chỉ một nụ cười xã giao, chỉ một ánh mắt nhìn thân quen, LN đã ngồi cạnh KL để trò chuyện.

 


Nói chuyện với KL, LN nhắc lại thời ở Fort chaffee, thời KL ra ngồi ở thảm cỏ hát cho mọi người và chính mình nghe, những bài hát làm người di tản khóc vì nhớ quê hương, nhớ Saigon, nhớ căn nhà đã ở trong bao nhiêu năm, nhớ con đường đã từng đi lại nhiều lần...

 



LN nhớ có lần có một sân khấu dàn dựng ngoài trời, để cho bà con nghe hát cho đỡ nhớ nhà. Trong thời gian đó, ai ai cũng nhàn hạ, không phải lo ăn, lo tiêu, không phải xất bất xang bang kiếm tiền, mà sao lòng người nào cũng buồn bã, không yên. Gặp nhau là khóc, là nhắc nhớ đến Việt nam giờ ra sao. bao người thân yêu ai ra đi được, ai bị kẹt lại ... Chuyện thời đó chỉ là hỏi thăm nhau ai còn ai mất, ai thoát, ai kẹt ...

Một buổi tối, LN theo mọi người ra ngồi o*? bãi cỏ nhìn lên sân khấu, nghe Sỹ Phú hát bài " Nghìn Trùng Xa Cách ", LN đã khóc như con nít. Khóc nức nở, khóc vì nghĩ đến gia đình đang bị kẹt lại và thôi thế là từ nay... nghìn trùng xa cách...Và, rồi khán giả khóc, ca sĩ cũng khóc.

Sau đó, KL mượn một căn phòng LN không nhớ rõ có phải là rạp hát của trại lính hay không, nhưng đã có sức chứa rất đông người. LN nhớ là LN và TT đã phải chen mớ vào được bên trong để nghe Khánh Ly, Sỹ Phú, Ngọc Anh (em KL) hát.

KL hôm nay, trông gày hơn và KL cho biết hay bị quên vì uống thuốc ngủ.

- Tại em khó ngủ lắm.

LN thất xót xa trong lòng.

- Thế mà cứ phải đi show hoài, tội nghiệp.

KL ngửa bàn tay lên, cho LN sờ vào chỗ đã cứng vì chai:

- Chỉ là kéo valise aó quần mỗi lần đi show , mà kéo aó quần của mình thôi đó, không phải kéo CD đâu chị.

LN nhìn KL, thương cảm dạt dào.

- LN đã đọc Bên Đời Quạnh Hiu của KL, LN thích lắm, KL viết chân tình lắm, và rất hay.
- Cám ơn chị. KL chỉ viết thật những gì đã xảy ra chung quanh mình, trong cuộc sống của mình...
- LN cũng vậy. Mời KL vào Forum VB, viết cùng với LN. Trong Uyển Nhi Trang, hay Quán Hẹn Bên Sông, có Lá Thư Màu Tím và Trang Nhật Ký Rời, cũng viết thật những gì xảy ra chung quanh cuộc sống của LN.

Bên cạnh KL, LN còn nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp, mới vừa nhìn đã có thiện cảm ngay. Đó là chị Tuyết. Chị cũng là người yêu mến văn thơ, thích viết chuyện, và LN cũng mời chị vào VB Forum viết cho thêm khởi sắc. LN hy vọng, sẽ có thêm nhiều người viết để Dâú Yêu đọc đỡ chán. Đọc mãi một ngươì viết, cũng như nghe mãi 1 cuốn băng chỉ có một ca sĩ hạng B hát thì chán phèo.

Mong lắm thay!

HONG VU LAN NHI
Lan Nhi mong được nhận ý kiến của quý vị qua điện thư hongvulannhi@yahoo.com
...............................................
Copy Rights @ Hong Vu Lan Nhi 2005