| |
|
Những mẩu chuyện
hàng ngày Viết qua hình thức một lá thư gửi cho bâng quơ
-
---------------------
-
Lá Thư Mầu Tím
-
---------------------
Dấu Yêu ơi,
Tối nay,trời thật lạnh .Nhi đã phải lấy dớ ra đi vào
chân cho ấm .Những dòng nhạc khuya,cũng đang réo rắt
bên tai .Thuyền Viễn Xứ .Chỉ nôi 3 chữ Thuyền Viễn
Xứ,cũng đã đưa tâm hồn Nhi đi tới chân trời xa thẳm
nào .
Cám ơn PhạmAnhDũng đã chịu khó tìm tòi để mọi nguời
đưọc biết đúng,những dòng thơ hay đó của nguời thơ
Huyền Chi .
Và ,những hình ảnh của bãi biển vắng người sáng nay,đã
quyện với ý tưởng trong bài thơ,tạo nên một hình ảnh
buồn .Cứ nghĩ đến hình ảnh con thuyền từ từ xa bến,bỏ
lại sau lưng bao thuơng nhớ,bao đợi chờ,của nguời
yêu,của nguời vợ trẻ ,của nguời Mẹ già nua,chân tay
run rẩy vì chờ mong con .Hình ảnh Mẹ già trong thơ
Huyền Chi:
Mẹ già ngồi im bóng,
Mái tóc tuyết sương,
Mong con bạc lòng .
Và,sáng nay,khi lang thang trên bãi biển,khi đi trên
mặt cát mịn ,có làn sương mù che phủ mờ mờ cả một trời
mênh mông ,thì lòng Nhi cũng lại trầm lắng ,như con
sóng vừa xô vào bờ đá ,đã lại nhẹ nhàng rút ra,tan
theo vào những dòng nước cũ,bắn tung toé trắng xoá cả
một góc biển .
Sóng đã đưa con người đến gần nhau .Và sóng cũng xô
nguời ta ra xa nhau,xa khỏi cuộc đời,xa khỏi lòng
ngưòi ...bằng những ngọn sóng tình dào dạt .
Mỗi lần ra biển,Nhi lại thèm được là cánh chim Hải
Âu,bay nghiêng nghiêng trên biển trời .
Những cánh chim Hải Âu,
Mang theo tâm sự sầu ,
Rắc gieo ngoài biển cả
Sóng chập chùng cuốn mau .
Và,không hiểu sao,mỗi lần ra biển,Nhi lại nhớ về
Saigon ,những ngày tháng êm đềm trôi nhanh ,để giờ
đây,mỗi lần nghĩ về quê hương ,lòng Nhi lại thấy gợn
lên nỗi buồn không tránh đưọc .
Và,cũng mỗi lần nhìn ra biển khơi,Nhi lại thèm một
chuyến viễn du .Thèm được bềnh bồng trên những con
sóng đổ vào nhau,trắng xoá tung toé ...Nhi lại nhớ đến
con tàu lớn Pioner ,đã chở Nhi ra tận ngoài khơi ,để
chỉ nhìn thấy trời ,mây,nước ,và nhất là được nhìn
thấy Hoa Biển của nhạc sĩ trần Thiện Thanh với tiếng
hát trầm ấm của Nhật Trường .Nhật Trường đã mê hoa
biển ngoài khơi,cũng như Nhi mê hoa nắng trong vườn ,mỗi
trưa ,khi mặt trời đứng bóng .Hoa nắng lung linh trước
gió,hoa nắng rơi trên đường đi,hoa nắng rụng trên lối
mòn dẫn vào con đường quanh co,đầy nắng ,đẹp làm sao !
Những con đường Saigon,một thời nào xa lắm,đã in những
dấu chân hạnh phúc khi dìu nhau bước vào những Brodard
hay Givral ,hay cùng nhau đi bộ từ phía Thương xá Tax
,lên ngược phía nhà Thờ Đức Bà .
Những con đường Saigon,một thời nào xa lắm ,đã in
những dấu chân cô đơn,lạc lõng của người con gái có
mái tóc buông dài ,có tâm sự buồn chĩu lòng đời ,lang
thang một mình trên những con đường mà trước đây ,đã
từng đi qua .
Những con đường,im lìm nằm chờ đợi bước chân người về
.
Những con đường im lìm,nằm chờ đợi những bước chân
người đi xa,xa dần,để lại nuối tiếc cho người ở lại .
Chiều nay,gửi tới quê xưa
Biết là bao thương nhớ cho vừa
Trời cao chìm rơi xuống đời,
Biết là bao sầu trên xứ người .
Có lẽ không còn nỗi buồn nào buồn hơn .
HONG VU LAN NHI |
|