| |
|
Những mẩu chuyện
hàng ngày Viết qua h́nh thức một lá thư gửi cho bâng quơ
-
---------------------
-
Lá Thư Mầu Tím
-
---------------------
Dấu Yêu ơi,
Cả ngày hôm nay,LN có những đoạn vui .Sở dĩ LN gọi là
đoạn ,v́ xen kẽ những lúc vui ấy,lại có những lúc
buồn .
LN kể buồn trước nhé .
Số là,hôm nay là ngày Columbus ,một số ngựi đưọc
nghỉ .Với LN ,th́ ngày nào cũng là ngày nghỉ,v́ coi
như LN là người thất nghiệp dài dài .Cho nên,LN không
biết,Bưu Điện nghỉ .LN cũng không biết nhà bank nghỉ
nữa .Cho nên mới ra nông nỗi .
Bản tính của LN là Tiêu .Cho nên,LN không dám giữ
tiền mặt trong ví nhiều .Tiêu ǵ th́ đă kư check .Vừa
tiện lợi,lại vừa giữ cho ḿnh không xài vung .V́ nếu
có tiền mặt là LN tiêu đến đồng xu cuối cùng mới thôi
.
Bất ngờ,xe hết xăng .Kim đồng hồ xăng chỉ đèn vàng
báo hiệu .LN ghé vào cây xăng .Lục măi trong ví,không
thấy thẻ nhựa mua xăng .Th́ ra LN đă thay ví,rồi quên
luôn ở ví cũ .Tiền mặt không có .Mà check th́ cây
xăng không nhận .Bèn ghé vào nhà bạn .Nhưng bạn lại
đi vắng .Cuối cùng,LN phải đi về nhà,hơi xa một tí .Vừa
đi,mà trong bụng vừa đánh lô tô ,chỉ sợ xe ngừng bất
tử giữa đường .
Về đến nhà,th́ mọi chuyện giải quyết dễ dàng .LN chỉ
cần thẻ nhựa là xong .Sau đó,mới vôi vàng đến đón
cháu vừa đúng giờ .May quá ,không lại bị phạt tiền
nếu đón trễ .
Và,chuyện vui,là,tự nhiên một người cháu ruột ,rủ đi
VN,và hứa sẽ tặng vé .Và c̣n rủ đi Pháp nữa .Cũng hứa
bao vé luôn .Ôi,hôm nay là ngày Columbus t́m ra châu
Mỹ có khác,LN cũng hên như khi đoàn ngựi t́m ra mảnh
đất thân yêu vậy .
Đă lâu rồi,LN chưa sang Pháp thăm gia đ́nh ông anh Lê
Như Khôi bên đó .Cũng từ năm 1998 đến giờ .Cháu Lê
Như quốc Khánh và vợ là Phương Khanh,đă từ Pháp qua ,một
công đôi ba chuyện Mà trong đó ,có chuyện ra mắt thơ
Hoài Niệm của người cô .Và cháu Lê Như Quốc Khánh đă
phổ thơ bài Sầu T́nh của bà cô Hồng Vũ Lan Nhi, tặng
cô nhân ngày ra mắt thơ .
C̣n vụ về VN,th́ từ ngày bỏ nước ra đi đến giờ,LN
chưa bao giờ trở về .H́nh như LN không c̣n cái hào
hứng trở về,v́,gia đ́nh chắng c̣n anh chị nào,ngoài
mấy người cháu,lúc trước là kẹt lại .Và bây giờ th́
lại không muốn đi .
Bạn bè đă rất nhiều người trở về .Nhưng,trở về trong
thời gian 2 tuần th́ đâu có đủ thời giờ để đi khắp
nuớc VN,từ Bắc chí Nam .
Nếu trở về,LN sẽ ra thăm lại Hà Nội ,thăm lại những
con đường đă in dấu chân thơ dại ,từ phố hàng
Chuối,đến con đường Ḷ Đúc,chợ Hôm ,và dọc theo con
đường xe điện ,lên phía bờ hồ Hoàn Kiếm,và dạo chơi
Hà Nội 36 phố phường .
Có nhắm mắt,LN cũng vẫn đến được đền Ngọc Sơn .Rồi đi
thẳng lên phố Hàng Đào .Và nếu cứ thẳng măi,sẽ tới
chợ Đồng Xuân .Những con phố chật hẹp .Những dăy
phố,mà nếu chúng ta đă ở Saigon hay bây giờ ở các
nuớc ngoài trở về ,sẽ thấy nhà nhỏ như chuồng chim .Và
nếu cứ theo đường xe điện,sẽ đi qua đường Quan Thánh
.
Nhắc đến Hà Nội ,và nhắc đến Huế ,là nhắc đến tuổi
thơ của những năm c̣n lên 7,lên 8 .Và khi sang đến
năm 13 tuổi th́ Hà Nội chỉ c̣n là trong trí nhớ mà
thôi .
Nơi mà LN sống lâu nhất ở VN ,lại là Saigon .Từ 1954
đến 1975 .Làm con toán trừ,th́ LN đă ở Saigon 21 năm
.Nhưng ,chẳng ai ngờ,LN đă ở Mỹ c̣n lâu hơn Saigon
nữa .Từ 1975 đến 2003 .Cho đến năm nay là 28 năm .Nhưng
sao,ḷng LN,không thấy luyến nhớ,như là nhớ HaNội,nhớ
Huế ,nhớ Saigon ...Phải chăng v́ nơi đó mới là quê
hương của ḿnh .Phải chăng nơi đó,là nơi ḿnh đă có
những buổi học đầu tiên,khi có bóng dáng Mẹ hiền ,đưa
dắt con đến trường,giao con tận tay thày giáo
làng,rồi mới ra về .
H́nh ảnh ông Thày đầu tiên là Thày giáo Thọ ,vẫn c̣n
in đậm nét trong trí nhớ của LN .Thày,có đáng tầm
thước,và rất hiền .Không đeo kính cận .Và mặc áo dài
đen,quần trắng,đi giày sandale ,đầu đôi mũ trắng .
Gọi trường học ,thực ra trường chỉ gồm có một cái
pḥng học rộng ,mà mỗi lớp chỉ là vài ba bàn .LN là
học sinh mẫu giáo ,ngôi bàn đầu .Và h́nh như có được
2 bàn .B́nh mực tím,với chiếc bút có quản dài,đầu tay
viết tṛn to,và càng về đuôi,càng nhỏ dần,và ng̣i
viết bằng sắt nhọn ...lớp lúc nào cũng như cái chợ V́
hết lớp này tập đọc,th́ lại đến lớp khác .Thế mà
chẳng hiểu sao,LN vẫn biết đọc,biết viết ở ngôi
truờng làng yêu dấu đó .Và tên trường,LN không nghe
biết trường tên ǵ,mà chỉ nghe gọi là Trường Thày
Giáo Thọ .Thật là giản tiện,và dễ nhớ .
Và LN đă mở trí óc ở trường Thày Giáo Thọ .
Và,nếu được trở về,LN sẽ cố gắng t́m lại ngôi trường
xưa,để xem cảm nghĩ của ḿnh sẽ như thế nào .Và LN
biết trước,là LN sẽ khóc .Khóc với những kỷ niệm sẽ
dần dần hiện ra,và h́nh ảnh cô bé Lan Nhi,với mái tóc
Nhật Bản cũng sẽ hiện ra,mũm mĩm,trắng trẻo,và...thôi,mới
nhắc đến ,ḷng LN đă buồn rồi .Nếu được nh́n lại,c̣n
cảm động đến thế nào .Chắc chắn LN sẽ khóc nức nở .
LN nhớ đến cuộc đời ĺa xa xứ .Và bài Thuyền Viễn Xứ
,đă nhắc nhở LN,nói với Dũng .
Cám ơn Dũng đă có công t́m ṭi cho ra xuất xứ .Thực
th́,chị LN cũng đă đọc Hồi Kư Phạm Duy,và cũng có nhớ
đoạn nhạc sĩ Phạm Duy kể ông đă được 1 cô bán vải ở
chợ Bến Thành trao cho ông bài thơ ...Tập hồi kư mà
chị LN có,là in tất cả thành một tập ,và chị LN cũng
đang t́m,nhưng t́m chưa ra,v́ không nhớ ở đoạn nào .Th́,sáng
nay,đă được đọc bài của Dũng .Cám ơn Dũng lần nữa .
Và cũng cám ơn LK ,đă post bài đó lên,để bây giờ,tác
giả Huyền Chi mới đưọc xác nhận rơ ràng .Không biết
tác giả Thuyền Viễn Xứ bây giờ ở đâu ?
HONG VU LAN NHI
|
|