Home
Hồng Vũ Lan Nhi
Liên Khúc Tình Thơ
Trang Thơ
Ngắm Ta
Truyện Ngắn
Trang Nhật Ký Rời
Lá Thư Màu Tím
Truyện Dài
Trang Nối Kết
Hình Ảnh
Mục Lục Thơ

NGỒI ĐÂY SOI BÓNG DÁNG TÔI

Ngồi đây tụng niệm một mình
Quyển kinh, gối mộng tự tình bên nhau
Công phu sớm nguyện, tối cầu
Giúp lòng thanh thản nhiệm mầu sáng soi.

Ngồi đây kể chuyện cuộc đời
Ba chìm bảy nổi sóng nhồi chuân chuyên
Non Bồng nước Nhược cõi tiên
Con thuyền không bến lạc miền hư không

Ngồi đây kể chuyện tình nồng
Bước chân sỏi đá đi vòng nhân gian
Tìm trong màu lá úa vàng
Kiếp sau liệu có bẽ bàng duyên tơ?

Ngôi đây dệt mộng đan mơ
Tưởng người kiếp trước, đợi chờ kiếp sau
Thôi đừng nói chuyện cơ cầu
Đừng mơ ước hão có nhau trong đời.

Ngồi đây soi bóng dáng tôi
Manh manh như một kiếp đời phù du
Giam nhau vào cõi ngục tù
Làm sao thoát khỏi thiên thu tình sầu!

HONG VU LAN NHI


Ngồi đây bắt chí cho nhau
Ôn đời dâu bể, nát nhàu, rách bươm
Đến đi như cánh chuồn chuồn
Chưa vui hiện tại đã buồn mai sau

Ngồi đây tìm rận cho nhau
Trăm chìm, vạn nổi muôn cầu đắng cay
Tình sau , duyên trước hao gầy
Khoe nhau đường chỉ bàn tay ngắn dài

Ngồi đây cùng đếm một, hai
Con đường rêu đá miệt mài trách nhau
Thu, Đông, Xuân, Hạ qua mau
Tóc sương lạc rụng phai màu áo hoa .

Hải Tôi

 

*********************************

 
03-13-07

Em

Em ngập hồn giông bão
Bao la mot kiếp nguời
Em giấu sau tà áo
Môi thêu kín nụ cuời

Con đuờng tràn sỏi đá
Những buớc đời lẻ loi
Cô đơn hồn biển cả
Dặm dài con nuớc trôi

Thời gian gài truớc cửa
Tiếng ca lạc trên môi
Tâm sự buồn không mở
Mình em với đất trời

Em như cánh hoa Đàm
Hẹn hò thoáng trần gian
Mong manh giọt suơng sớm
Hờ hững khói chiều tan

Môi em dừng tiếng kệ
Lặng lẽ vạn lời kinh
Bên trời sầu riêng lẻ
Trăm năm một khối tình .

Lê Hải

 

Em Lạc Dòng


Trời làm cơn mưa bão
Sóng xô lấp biển người
Hàng cây nghiêng ngả gió
Nghe xao xác tiếng cười!

Gập ghềnh triền sỏi đá
Một bóng dáng lẻ loi
U trầm như chiếc lá
Lạc vào dòng nước trôi

Bóng câu vút qua cửa
Nở bừng đóa ô môi
Giang đôi tay rộng mở
Thênh thang giữa biển trời

Ngắt đi một cánh Đàm
Thả vào hồ trần gian
Vô thường trong lẽ sống
Tiếng kinh chiều hoà tan

.Sám hối theo tiếng kệ
Đều đều tiếng cầu kinh
Ngạt ngào mùi hương khói
Xin ơn trên độ tình.

HONG VU LAN NHI

Thất Tình Bẩm Sinh

 

Thì ra:

"Rằng thì còn vài cái
Nhưng rung rinh hết rồi
Có cắn cũng nhè nhẹ
Chỉ là cắn yêu thôi" (Nhí)


Cắn cho người ta biết
Lòng này đang mơ ai
Hiểu, hay lờ không hiểu
Có người đang mê say!

Những khi đêm về sáng
Ngồi gõ mấy câu thơ
Buồn ngủ, tay lạng quạng
Chữ như sóng xô bờ.

Có kẻ đang thất tình
Lòng dạ cứ buồn tênh
Bên ly cà phê đắng
Ngồi trầm ngâm một mình!

thương cho kẻ thất tình bẩm sinh ... hahhaaaaa

HONG VU LAN NHI



U Táo ơi
Thơ hay, thơ hay đúng qúa đi thôi, đọc xong buồn rũ ruợi, khóc suớt muớt, mình lại thuơng mình rùng rợn . Cũng đuợc an ủi là u Táo còn thuơng kẻ thất tình bẩm sinh này, Táo Nhớn chắc lại mở cờ trong bụng cười huỳnh huỵnh mà nhủ " cho mi chít ",cái thằng thế mà đáo để tợn, cứ đe sẽ dần cho Nhí một trận ra gì, khiếp lắm .

THẤT TÌNH BẨM SINH

Mới nhìn em tôi đã thất tình
Trăm lời uớm hỏi chỉ làm thinh
Thôi còn chi nữa mà hy vọng
Yến, tiệc đến, đi chỉ mot mình

Nguời ta xe ngựa trăm đưa đón
Ngàn vạn đơn xin kết bạn đời
Còn gì đâu nữa mà trông ngóng
Thôi thế là tôi đã ế rồi

Cắn nhàu điếu thuốc tuởng môi em
Khói mỏng cà phê thức trắng đêm
Nỗi buồn sao cứ dâng "ngìn ngịt"
Chữ nghĩa đi dần cõi lãng quên

Tôi vẫn chờ em, vẫn đợi mong
Rồi ốm tuơng tư em biết không
Một mai tôi chết thành gạch ngói
Che mái nhà em ngăn gió Đông

Thấy chưa u Táo, chân thành đến thế mà nàng vẫn ...Xù . Chao ơi là buồn . Táo Nhí tự kể .
 




Mới nằm trong nôi, đã thất tình
Bởi nhìn trời đất cứ lặng thinh
Đôi tay quờ quạng vào không khí
Tìm chẳng ra ai, chỉ thấy mình.

Bỗng dưng cuối chặng đường đưa đón
Tình nở trên con dốc cuộc đời
Chan chứa niềm tin, tràn hy vọng...
Ai ngờ tình đã bỏ đi rồi.

Một cõi đi về, vẫn nhớ em
Từng đêm trằn trọc, lại từng đêm
Quay quắt vì ai, ai có biết
Dù đã nhủ lòng hãy cố quên.

Đâu biết tình si cuốn nhớ mong
Cuộc đời dâu bể, sắc sắc không
Chân thành đến thế sao tình vẫn
Hiu hắt buồn như cuối chiều đông.

HONG VU LAN NHI

 

Thì Ra

"Rằng thì còn vài cái
Nhưng rung rinh hết rồi
Có cắn cũng nhè nhẹ
Chỉ là cắn yêu thôi" (Nhí)


Cắn cho người ta biết
Lòng này đang mơ ai
Hiểu, hay lờ không hiểu
Có người đang mê say!

Những khi đêm về sáng
Ngồi gõ mấy câu thơ
Buồn ngủ, tay lạng quạng
Chữ như sóng xô bờ.

Có kẻ đang thất tình
Lòng dạ cứ buồn tênh
Bên ly cà phê đắng
Ngồi trầm ngâm một mình!

thương cho kẻ thất tình bẩm sinh ... hahhaaaaa

HONG VU LAN NHI



U Táo ơi
Thơ hay, thơ hay đúng qúa đi thôi, đọc xong buồn rũ ruợi, khóc suớt muớt, mình lại thuơng mình rùng rợn . Cũng đuợc an ủi là u Táo còn thuơng kẻ thất tình bẩm sinh này, Táo Nhớn chắc lại mở cờ trong bụng cười huỳnh huỵnh mà nhủ " cho mi chít ",cái thằng thế mà đáo để tợn, cứ đe sẽ dần cho Nhí một trận ra gì, khiếp lắm .

THẤT TÌNH BẨM SINH

Mới nhìn em tôi đã thất tình
Trăm lời uớm hỏi chỉ làm thinh
Thôi còn chi nữa mà hy vọng
Yến, tiệc đến, đi chỉ mot mình

Nguời ta xe ngựa trăm đưa đón
Ngàn vạn đơn xin kết bạn đời
Còn gì đâu nữa mà trông ngóng
Thôi thế là tôi đã ế rồi

Cắn nhàu điếu thuốc tuởng môi em
Khói mỏng cà phê thức trắng đêm
Nỗi buồn sao cứ dâng "ngìn ngịt"
Chữ nghĩa đi dần cõi lãng quên

Tôi vẫn chờ em, vẫn đợi mong
Rồi ốm tuơng tư em biết không
Một mai tôi chết thành gạch ngói
Che mái nhà em ngăn gió Đông

Thấy chưa u Táo, chân thành đến thế mà nàng vẫn ...Xù . Chao ơi là buồn . Táo Nhí tự kể .
 




Mới nằm trong nôi, đã thất tình
Bởi nhìn trời đất cứ lặng thinh
Đôi tay quờ quạng vào không khí
Tìm chẳng ra ai, chỉ thấy mình.

Bỗng dưng cuối chặng đường đưa đón
Tình nở trên con dốc cuộc đời
Chan chứa niềm tin, tràn hy vọng...
Ai ngờ tình đã bỏ đi rồi.

Một cõi đi về, vẫn nhớ em
Từng đêm trằn trọc, lại từng đêm
Quay quắt vì ai, ai có biết
Dù đã nhủ lòng hãy cố quên.

Đâu biết tình si cuốn nhớ mong
Cuộc đời dâu bể, sắc sắc không
Chân thành đến thế sao tình vẫn
Hiu hắt buồn như cuối chiều đông.

HONG VU LAN NHI

RÓT RƯỢU MỜI TRĂNG

Mời trăng ly rượu nữa
Ta cùng uống đêm nay
Rồi với nhau lần lữa
Còn rượu ta cùng say

Ta uống dùm trăng nhé
Cạn hết một chung này
Sao trăng còn e lệ
Môi hồng nép vào mây

Ta nhìn trong đáy cốc
Nhấp trăng cạn môi mềm
Ngỡ mình như muốn khóc
Đã buồn lại buồn thêm

Hỏi trăng mải theo ai
Ta đuổi theo trăng hoài
Một đời sao rót mãi
Đầy, vơi đã mệt nhoài

Rót rượu mời trăng nhé
Nỗi sầu vẫn chưa vơi
Rượu đong từng giọt lệ
say, tỉnh cùng lẻ loi

lê hải

GỬI NGƯỜI

Mai này đâu còn nữa
Những ngày tháng hôm nay
Bên nhau từng giây phút
Cho tình thêm đắm say.

Hãy cười vui lên nhé
Đi hết đoạn đường này
Một góc trời nhỏ bé
Mờ nhạt dưới chân mây.

Bóng ai chìm đáy cốc
Mong manh sương rũ mềm
Tâm tư sầu lắng đọng
Nỗi nhớ càng tăng thêm.

Biết tâm sự cùng ai
Đêm dài thao thức hoài
Lòng cô đơn lạnh giá
Tình ta thấm mệt nhoài.

Người xa ơi nhớ nhé
Vắng nhau đời chơi vơi
Đêm từng đêm gối chiếc
Ta ôm sầu lẻ loi.

HONG VU LAN NHI

 

Nhạc Guitare Trứ Danh

BA NĂM


Đêm ngắn, em về rơi khối lệ
Hoàng lan năm ngón động vai anh
Khói mỏng, trời đen đau trần thế
Ngôi sao rụng xuống vỡ tan tành

Ngày ngỡ vô cùng trên tuyệt mộ
Nụ cười sao đã vội trăm năm
Đến, đi đoạn tuyệt ngàn duyên nợ
Em nỡ từ đây một chỗ nằm

Muời tám tháng hai anh sinh nhật
Hơi thở em dồn một sát na
Mười chín tháng hai em nhắm mắt
Một ngày trần thế của đôi ta

Em trả nhân gian lại cho đời
Ba năm ngơ ngác đã lần trôi
Bước chân lận đận anh còn lạc
Thoảng chút hương quen nhớ ngất trời .

Lê hải

)))000(((

MỘT NĂM

* Tặng T.H

Thân xác có đau trào máu lệ
Không bằng giây phút vĩnh biệt anh.
Tưởng đâu hồn phách rời nhân thế,
Tim em căng mạch, vỡ tan tành.

Anh đang yên giấc nơi phần mộ
Có nghe tiếng nấc nghẹn trăm năm
Nửa đường sao nỡ buông duyên nợ
Ta bà đâu dễ kiếm nơi nằm.

Tình ta khác biệt như nguyệt, nhật
Như sợi tơ mành, một sát na
Thời gian vút lẹ vèo tia mắt,
Vô thường cả đến chuyện đôi ta.

Anh đã lìa xa, tránh cỗi đời
Dâu bể như dòng sông cuốn trôi
Lòng em đã quyết, không lung lạc
Vẫn quyết theo anh tới đỉnh trời.

HONG VU LAN NHI (01/18/07)

 

 

Lan Nhi mong được nhận ý kiến của quý vị qua điện thư hongvulannhi@yahoo.com
...............................................
Copy Rights @ Hong Vu Lan Nhi 2005