Ngay lúc đầu chúng tôi
gồm 4 người, mà 2 tại nam Cali và 2 tại bắc Cali được anh Đào Bá Hùng
giúp lấy vé máy bay sang Texas. Chúng tôi muốn đi chung trong nhóm cho vui, nhưng tới ngày đi
th́ nhà văn Duy Văn lại kẹt v́ ỏ lại giúp cho hai anh chị Nguyễn Hữu Nhật,
Nguyễn Thị Vinh RMS và nhà thơ Hà Lỵ Mạc bất thần bị lâm bệnh, nên hủy
bỏ chuyến đi. Cuối cùng bắc Cali chỉ c̣n nhà thơ Ngọc An (NA) và nam Cali có
chị Lan Nhi và tôi. Điểm hẹn là nhà chị Hồng Vũ Lan Nhi tại thành phố
Fountain Valley. V́ vé đi và về vào giờ hơi khuya nên nhà chị Lan Nhi (LN) là trạm chuyển
tiếp cho chúng tôi ra sân bay LAX.
Nhà chị Lan Nhi và chị Nam Kim (bào tỷ cho chị LN) đă chuẩn bị hai
nồi bún mộc và nồi bún ḅ Huế thật to thết khách phương xa, chúng tôi gặp
các anh chị em, giới văn chương như nhà văn Hà Phương Hoài từ Chicago,
nhà thơ KQ Lê Đ́nh Hải, nhà thơ Cát Ngọc, nhạc sĩ Phạm Gia Cổn của
ban nhạc Starband,... Chúng tôi hàn huyên trong khi ăn uống, không khí vui vẻ và ấm áp t́nh thân
bạn bè, chúng tôi bàn về chuyện vui quanh đời sống, chúng tôi nói về thi phú như
ḍng huyết quản của bất cứ người Việt Nam nào đều mang theo, dù
ít hay nhiều trong tâm tưởng. Ở đây tôi xin mở ngoặc xin điểm tí ti về
nhà thơ chủ nhà, Hồng Vũ Lan Nhi. Tôi biết chị Lan Nhi qua những áng t́nh thơ,
chị làm treeeeên ngàn bài thơ, nhưng 98% là thơ t́nh đủ loại, t́nh nằm mơ,
t́nh tương tư, t́nh nụ hôn, t́nh nhớ nhung,... và 2% là chủ đề quê hương.
Mỗi nhà thơ tự chọn cho ḿnh hướng đi riêng, ví dụ như Xuân Diệu thơ
ông làm trước 54 rất nhiều thơ t́nh loại lăng mạn, lắm khi ẻo lả
như những ḍng thơ hôn sau đây:
"Trời ơi ôm lấy say sưa
Mặt khao khát mặt, ḷng mơ ước ḷng
Hôn em nước mắt chảy ṛng
Em ơi ! Như ngọc đèn chong vẫn chờ."
Xuân Diệu quá ẻo lả trong lời thơ như trong bài "Nằm Đêm Anh Cứ
Thương Em", ông đem cái nhung nhớ người yêu về nguyệt pḥng đơn lẻ
để mơ tưởng người ḿnh yêu thương như nỗi niềm của
nước mắt nhớ nhung:
"Nằm đêm anh cứ thương em
Rơi nghiêng nước mắt một bên gối nằm
Thế này cho hết trăm năm
Đến muôn năm vẫn âm thầm thương em"
Với tôi khuynh hướng lăng mạn về bên nữ giới th́ có nhà thơ có
cả chục bài thơ hôn, đại loại là hôn đầu tiên, hôn trinh nguyên, hôn bờ
môi, hôn theo gió, hôn gửi gấm,... hăy nghe tiếng thơ của nhà thơ Lan Nhi, một nữ
hoàng thơ hôn như sau:
"Nụ hôn đầu, ôi, sao đắm say
Em úp mặt vào đôi bàn tay
Chẳng biết v́ sao Em lại khóc
Cho môi hồng thấm lệ tràn đầy"
("Nụ Hôn Đầu", HVLN)
Nhà thơ Lan Nhi sống với sự ngăn nắp của đời sống,
nhưng lăng mạn vô biên trong tâm hồn, sau nụ hôn đầu cho kư ức tái tê th́ chị
kể tiếp kỷ nieệm nào cuộc t́nh vương vấn bờ môi:
"Nụ hôn theo gió bay đi
C̣n trên môi ấm chút ǵ nồng say
Hương trinh nguyên vẫn ngất ngây
Trọn đời vẫn nhớ phút giây băo t́nh"
("Nụ Hôn Trinh Nguyên", HVLN)
T́nh yêu là nỗi khát khao ḷng, nó có đặc tính thi vị, thơ mộng v́ nếu
bờ môi lả lơi th́ đó chỉ là hiện tượng của nỗi nhớ dâng tràn.
T́nh yêu nếu chưa nói hết tâm cảm yêu thương th́ chỉ là sự bẻn lẻn,
sự ngại ngùng dễ thương hay xin dấu kín nieền riêng của bóng h́nh nào đó
trong đời. Bài "Dấu Kín Niềm Riêng" cho thấy bà chị tôi cảm tác những lời
t́nh tự yêu đương:
"Đi ra chẳng hẹn đi vào,
Cho thao thức nhớ, cho xao xuyến ḷng.
Tương tư bầm dập cả hồn,
Đêm đêm trăng đổ trên cồn quạnh hiu.
Ta đi t́m một dáng yêu,
Sầu lên đỏ chín tịch liêu ráng trời.
Lần theo khúc nhạc chơi vơi,
Gió len vào cả từng hơi thở nồng
Mênh mông, mây trắng mênh mông
Cô đơn nối tiếp cô đơn từng ngày.
Nỗi buồn dấu kín, ai hay!
Chỉ nghe nhung nhớ tràn đầy trong tim."
Đó là sự nhẹ nhàng, bóng bẩy của thi ca Hồng Vũ Lan Nhi, tôi
nghĩ ông anh nào được chị chấm hẳn sẽ được biếu thơ
yêu và hôn đầy con tim của người được chấm vậy