AI CÓ NGHE
Gồ ghề, khúc khuỷu, chông gai,
Con đường
vô định trải dài tháng năm.
Bước lên từng bậc thăng trầm,
Tương
lai mờ mịt, vẫn lầm lũi đi.
Hiện tại gian khổ, kể gì,
Gặp
nhau chốc lát, chia ly một đời.
Cũng đành chấp nhận duyên trời,
Trách
chi con tạo đổi dời phôi pha.
Trời cho mắt để nhìn xa.
Tìm trong
trần thế ai là tri âm.
Ai thông cảm nỗi đau thầm,
Ai an ủi, ai ân cần
xót thương,
Ai dìu qua khúc đoạn trường,
Ai đi suốt kiếp trên
đường chông gai?
Ai lắng nghe tiếng thở dài
Ai chia sẻ những đắng
cay trong đời?
Gọi ai, ai vẫn im lời,
Chỉ nghe gió rít bên đồi hoang
vu.
Một ngày hạnh phúc vô bờ,
Còn hơn trọn kiếp bị tù chung thân.
Hồng Vũ Lan Nhi
3/28/04