BÀI HOA ANH ĐÀO
Ô kìa ,thật lạ lùng chưa,
Sáng
nay đọc đuợc bài thơ Anh Đào .
Lời thơ ong buớm xôn xao ...
Tuởng
rằng Tình đã đi vào lãng phai .
" Cánh Hoa Hoài Niệm Miền Tây "
Bỗng dưng
đấy nhắc cho đây nghẹn ngào .
Tình xưa như sóng dạt dào ,
Theo cơn
gió bão xoáy vào hồn đau .
Những ngày từng đón đưa nhau ...
Những
chiều hẹn ở bên cầu " Bạt Nhi "
Thế rồi ,có phút chia ly
Thế rồi,có
lúc nguời đi không về .
Một mình ngắm bóng trăng khuya .
Một mình nhớ
lại lời thề gió bay ...
Ly ruợu đào vẫn còn đây ,
Buồn đời
biếng nói ,sầu day dứt lòng .
Hãy quên đi nhé ,đừng mong .
Tình xa xôi đã
theo dòng cuốn trôi .
Thôi đành,thôi cũng đành thôi .
Trời phương Đông có
nhớ trời phuơng Tây ?
Nhớ nhung chất ngất đong đầy
Mỗi
nguời mỗi ngả ,chia tay ,lệ trào !
Giá đừng có cội Anh Đào ,
Cánh Hoa
Hoài Niệm chôn vào thiên thu .
HONG VU LAN NHI
8/11/03