|
BAO GIỜ TRỞ LẠI
Tháng
Sáu đã gần hết, Nỗi buồn sao chẳng vơi? Người cứ xa biền
biệt, Nơi này chỉ riêng tôi.
Một mình trong chiều vắng, Nhìn lá rụng
bên thềm. - Lá khô rơi xào xạc - Tưởng buớc chân tìm đến.
Gió
vuốt ve làn tóc, Gió mơn trớn làn môi. Gió phớt nhẹ qua má ... Tưởng bàn
tay của Người.
Anh nắng chiều dần phai, Nỗi nhớ lại dâng
đầy. Bốn ngăn tim ăm ắp Chứa toàn bóng hình ai!
Đêm về trong
cô qụanh, Lẻ loi một bóng người Gió thổi từng cơn lạnh, Giá
rét tình đơn côi.
Bao giờ gặp lại nhau Xoá tan mọi u sầu, Cho nhạt
màu nhung nhớ Lòng hết nỗi thương đau.
Hồng Vũ Lan Nhi 6/21/04
|