|
BƯỚC CHÂN NGẬP NGỪNG
Tiễn đưa chân bước ngập ngừng, Tai nghe tiếng của côn trùng
nỉ non. Đành rằng sông cạn, núi ṃn, T́nh Ta sao lại héo hon ngút ngàn.
Ta ngồi
đợi chuyến đ̣ ngang Hương xưa phảng phất mênh mang giữa trời.
Qua rồi ngày tháng êm trôi, Qua rồi một thuở nụ cười ngây thơ.
Bao
giờ cho đến bao giờ, Ngàn năm nỗi nhớ vẫn ngơ ngẩn ḷng. "
Ai đem con sáo sang sông, Để cho con sáo xổ lồng bay xa."
Giận đời,
giận cả người ta, Cho ḍng lệ nhỏ nhạt nhoà mắt cay. Nhớ nhung
cho xác thân gầy T́m trong kỷ niệm tháng ngaỳ buồn tênh ...
Hồng Vũ Lan Nhi 9/15/04
|