|
BUỒN NHỚ QUÊ
HƯƠNG
Anh
buồn Em cũng chẳng vui, Nghe lao xao nỗi ngậm ngùi quanh đây. Nhìn anh trong nét
hao gày, Mắt vời cố quận, nhớ ngày ra đi.
Trong anh còn lắm nghĩ
suy: Gia tài của Mẹ, còn gì nữa đâu. Anh em giờ cách xa nhau, Người lên
núi, kẻ chìm sâu biển trời.
Nghe trong tiếng sóng trùng khơi, Tiếng oan hồn
vẫn vọng lời thở than. Từ trăm năm dưới Suối Vàng, Hay ngàn
năm cửa Thiên Đàng mở toang,
Đón người từ cõi nhân gian, Trở
về trong nét bàng hoàng, sợ lo. Đi tìm hai chữ Tự Do, Mà
đem sinh mạng treo bờ
vực sâu.
Buồn này biết gửi về đâu Trong tim nỗi nhớ đậm
màu Việt Nam. Cà Mâu đến Ải Nam Quan,, Quyết tâm xây dựng nước NAM hùng
cường.
HONG VU LAN NHI 1/14/03
|