|
CHỜ EM CỔNG
TRƯỜNG
Ngắm em, quên cả đường về, Chân theo gót lạ,
lòng mê mẩn lòng. Chưa Thu mà ngỡ sang Đông, Tại trời băng giá hay lòng quạnh
hiu ?
Tại em tóc xoã vai sầu, Nghiêng nghiêng vành nón che mầu nắng phai. Bước
chân quyện vạt áo dài, Dáng em thanh thoát như mây cuối trời.
Anh về ôm ấp
nụ cười, Nhớ đôi mắt biếc của người anh mơ. Nhớ
em, nhớ đến dại khờ, Như anh uống rượu tương tư vào
hồn.
Để rồi có kẻ tơ vương, Vì không bóng dáng người thương
cổng trường. Nhìn rừng áo trắng trên đường, Mắt anh chỉ thấy
khoảng không vô hình.
Hồng Vũ Lan Nhi 2/2/04
|