|
|
|
CHỜ NGƯỜI
Cho dù nhan sắc đã tàn phai Năm tháng qua đi
chẳng hẹn ngày Tâm hồn mơ mộng hoài trông ngóng Hoài mong tình sẽ chẳng đổi
thay.
Ai đã vì ai vẫn đợi chờ Vẫn còn nhớ mãi những ngày xưa.
- Những ngày đưa đón dù mưa, nắng Tình rất ngây ngô, rất dại khờ
-
Tình cứ đậm dần theo tháng năm, Bên nhau, sao mãi cứ lặng thinh Nhìn
đám mây trời bay xa khuất, Nghe gió xôn xao chuyện chúng mình.
Thế rồi Người
đến nói chia ly Đời trai sương gió biệt kinh kỳ Rày đây mai đó
nơi tiền tuyến Cuộc sống tơ mành, biết nói chi?
Hẹn một ngày
mai nếu trở về Con đường đưa đón thưở xa xưa Sẽ
cùng chung buớc, chung đời sống Bên nhau giữ trọn mãi câu thề.
Sống
thời chinh chiến, lắm lo âu Tim héo, lòng đau chất ngất sầu. Người
đã lìa xa nơi trần thế, Trên trời vụt tắt một vì sao!
Ai đã
vì ai vẫn đợi chờ Dù biết tâm tàn, thân xác xơ ... Lời hẹn trăm
năm tình vẫn đẹp, Chờ ai, chờ biết đến bao giờ?
HONG
VU LAN NHI 12/11/04
|
|
|
|
|