ĐÂU HÌNH BÓNG CŨ

Thôi, hãy giữ lại những gì xưa cũ
Kỷ niệm đẹp, chỉ còn ở trong tâm
Hãy chôn đi những gì trong quá khứ
Tìm cho mình một lối sống an thân.

Hà Nội thuở nào, trai thanh gái lịch
Dáng hiền ngoan, tóc kẹp thả sau lưng
Áo dài hoa, theo bốn mùa thay đổi
Chiếc khăn tơ, hờ hững vắt lưng chừng.

Hà Nội thuở nào, hồ Gươm liễu rủ
Đền Ngọc Sơn, luôn nghi ngút khói hương
Cầu Thê Húc, nối đường vào miếu nhỏ
Dân Hà Thành tin vào cõi mê thường.

Hà Nội thuở nào, quanh co phố nhỏ
Thạch Lam ghi: ba mươi sáu phố phường
Tên con phố đã gắn liền cuộc sống
Gái Hàng Đào, trai lịch lãm tơ vương.

Hà Nội thuở nào, ghi danh nữ Tướng
Tên Hai Bà, được chọn để tên trường
Thật hãnh diện khi đỗ vào đệ Thất,
Thật kiêu hùng làm con cháu Trưng Vương.

Hà Nội thuở nào, danh lam thắng cảnh
Chùa Một Cột, Đền Voi Phục, Hồ Tây
Nhà Bát Cổ bên sông Hồng lịch sử
Ngàn năm sau, sử sách vẫn còn đây.

Hà Nội thuở nào, món ăn đặc biệt
Phở Hàng Than, bún ốc với bò khô.
Bánh cuốn Thanh Trì, ăn rồi mê chết
Đậu phu chiên, chấm với nước Tương Đà.

Hà Nội thuở nào, cốm Vòng, Hồng dẹp
Tháng Mười về cho đám cưới nở hoa.
Trời nóng nực, đã nhường mùa gió lạnh
Áo dạ màu, che giá rét, mưa sa.

Hà Nội bây giờ, tìm đâu ra nữa...
Hình ảnh xưa, đã mất hút theo dòng
Hà Nội đã...bị vùi trong máu lửa
Chỉ còn đây, se sắt nhớ ngập lòng.

HONG VU LAN NHI

Nhạc Guitare Trứ Danh