|
ĐI TÌM
Hình như Ta vẫn đi tìm, Nửa
hồn trong cõi lặng thinh đất trời. Phố đông, mà chẳng thấy Người,
Một mình, càng thấy lạc loài, cô đơn. Tâm tư nặng trĩu
tủi buồn, Sầu như con nước chảy tuôn theo dòng. Gió đem lá
úa về rừng Ta đem nhung nhớ treo từng ngọn cây. Để
rồi xướt cả đôi tay, Để tim héo úa quắt quay rũ sầu. Cô
đơn như sóng bạc đầu, Như vì sao lạc, như màu tím than, Như
tình riêng luống bẽ bàng, Như đời lữ thứ ngút ngàn khổ đau. Cuối
đời, mình vẫn lạc nhau, Kỷ niệm xưa đã bạc màu thời gian.
Bóng hình xưa cũng phai tàn, Chỉ còn đây ánh trăng vàng vọt
thôi. Nửa hồn rơi rớt giữa đời, Làm sao tìm được
hỏi Trời biết không? Hồng Vũ Lan Nhi
3/16/04
|