DÒNG NHẠC CHIỀU


Nắng đã dần phai ở cuối vườn
Dạ lan đơm nụ, gió đưa hương
Phong linh vang vọng âm thanh lạ
Hoa tím leo cao một góc tường.


Nhạc từ đâu đó, rất mơ hồ
Như từ thế giới của hư vô
Ôi bản ”chiều tà “ trong dĩ vãng
Từng nốt nhạc buồn gợi ý xưa.


Dòng sông quá khứ lại trôi về
Từ trong cõi thực tới bờ mê
Hồn đang thoát xác xa trần thế
Bỏ lại đằng sau những não nề.


Lang thang tìm lại chuỗi ngày qua
Quãng đời tươi đẹp giấc mơ hoa.
Nhớ về năm tháng xa xưa ấy
Mộng thắm tô lên dáng ngọc ngà.


Từng chùm kỷ niệm kết đan nhau
Lấp lánh như sương đủ sắc mầu
Vui buồn giăng mắc như ô lưới
Nỗi nhớ trào dâng chất ngất sầu.


Đôi mắt ai nhìn quá đắm say
Để ai thao thức những đêm dài
Ai đã làm ai mờ mắt lệ
Tim ai vương vấn dạ u hoài.


Bản nhạc ngày thơ tưởng nhạt nhòa
Tâm hồn lãng đãng bóng chiều xưa
Cuốn phim năm tháng hoen vàng úa
Tiếng nhạc chiều vương ánh nắng tà.

HỒNG VŨ LAN NHI
 

Nhạc Guitare Trứ Danh