|
ĐƯỜNG KHUYA MỘT BÓNG
Một
mình trên quãng đường khuya, Cô đơn muôn dặm, sầu chia nỗi niềm. Lung
linh từng cánh sao đêm, Sắt se hồn lạnh cho mềm nhớ nhung.
Sầu
đau chất chứa trong hồn Người về bỗng thấy muôn trùng chia xa. Trời
không bão táp mưa sa, Nắng hanh vàng cũng nhạt nhoà trời mây.
Cuộc đời
dẫu lắm đắng cay, Vẫn cho nhau những phút giây ân tình. Ai đành tâm xoá bóng
hình, Và chôn kỷ niệm chúng mình ngày vui.
Nhớ về lòng thấy bùi ngùi. Thời
gian xa cách chôn vùi dấu xưa. Đông qua, Thu lại bao mùa Tình trong Ta vẫn hững
hờ với Xuân.
Hồng Vũ Lan Nhi 1/15/05
|