EM SẼ ĐẾN


Em vẫn nhớ lời hẹn ḥ năm đó,
Dù chia tay, ḿnh vẫn sẽ trở về,
Nơi ghi nhớ những ngày xưa thân ái
Của một thời có xao xuyến, đam mê.

Năm tháng đă qua đi không trở lại
Mầu thời gian cũng nhạt dấu ân t́nh.
Xanh hy vọng giờ chỉ là thất vọng,
Đem vào đời tro bụi của điêu linh.

Gió lướt thướt bay vào vùng dĩ văng
Lấp cho đầy hoang vắng những sầu đau.
Nắng phân giữa chiều và đêm chạng vạng
Cách nhau bằng tơ t́nh đă hư hao.

Ngày tháng cũ hiện h́nh ai rất rơ
Vẻ ưu tư, hằn vào cơi mịt mùng
Không than trách, chỉ ươm đầy nỗi nhớ
Khuôn mặt buồn trong ch́m đắm mênh mông.

Đôi mắt đă thay bao lời âu yếm,
Nh́n thôi miên làm cháy cả hồn hoang
Ôi cuộc đời đă cho nhiều lưu luyến
Đến bao giờ xoá được kiếp phong trần.

Không hồng nhan mà sao mang phận bạc?
Không bóng h́nh sao ḷng lại tương tư?
Không nghe tiếng người phương xa đáp lại
Cho nên hồn đầy lá úa mùa thu ?

Em sẽ đến, dù đôi bờ ngăn cách
Chốn hẹn xưa chẳng có bóng ai quen.
Em sẽ đến, dù đất trời hiu quạnh
Ghi dấu t́nh bằng hai chữ: không quên.


Hồng Vũ Lan Nhi
8/16/04

Nhạc Phổ Thơ HVLN