|
GIẤC MƠ BUỒN
Đêm
qua trong giấc mơ đẹp tươi, Nét mặt anh yêu thật rạng ngời Đôi
mắt như hai vì sao sáng, Nụ cười duyên dáng nở trên môi.
Anh dìu em ngồi
bên bờ sông, Nhìn đàn chim sẻ lượn trên không. Nhìn nắng trưa về ôm khóm
trúc, Nghe tiếng chuông chùa lan mênh mông.
Hai đứa mình trèo tới đỉnh đồi,
Ngồi nhìn mây trắng lững lờ trôi. Nghe gió lao xao bờ lau sậy Lặng lẽ
nhìn nhau, chẳng một lời.
Trên đường thơ mộng thưở xa xưa,
Hoa bướm theo làn gió đong đưa ... Tay dắt tay nhau tìm hoa nắng, Xuân,
Hạ, Thu, Đông ...đủ bốn mùa.
Anh đã kề bên em đêm nay, Sau bao xa
cách tháng năm dài. Đôi mắt anh buồn như tạ lỗi, Trầm mặc nhìn
em, thật đắm say!
Muốn nói lời chi, lại ngập ngừng, Anh buồn,
em mắt cũng rưng rưng, Gần nhau, dù chỉ trong gang tấc, Mà thấy đời
xa cách nghìn trùng.
Anh đến để rồi anh lại đi, Nhìn nhau thôi, biết
nói năng gì ? Bóng anh cứ mãi dần xa hút, Là lúc mình hát khúc biệt ly.
Thì ra anh
về từ cõi chết. Nhập vào hồn em trong giấc mơ . Âm dương đôi
ngả, coi như hết, Em hiểu tình anh chẳng bến bờ.
Hồng Vũ Lan Nhi 4/11/04
|