|
GIẤC NGỦ
CÔ ĐƠN
Gối
lên sóng, Em nằm chờ giấc ngủ, Nắng hạ vàng, trời tháng Bảy Mưa Ngâu.
Thuỷ chung lắm, Ngưu Lang và Chức Nữ Ô Thước bắc cầu, tình ghé
thăm nhau.
Nghe gió thổi trườn qua vùng biển vắng, Tiếng sóng đều
nhu lời hát ru tình. Toả không gian, nghe chập chờn, lãng đãng Đã quyện vào
theo ánh nắng bình minh.
Đắp che thân bằng chăn kết mây trời, Màu tím
buồn, viền màu trắng xa xôi. Chăn cô lẻ, nên chăn gào tay với Đắp
hồn buồn, hồn khắc khoải đơn côi.
Giấc ngủ trưa làm hồn
thêm lười biếng, Chờ chiều về nhìn nắng quái hoàng hôn. Trong vắng
lặng, lòng say mê đắm đuối Trải tơ vàng che kín kiếp trầm luân.
Trăng
tháng Bảy còn non thơm mùi cốm Ánh mờ lan toả chiếu xuống trần gian. Em
nhắm mắt, lùa hương đêm vào tóc Đèn đầu giường là sao sáng long
lanh.
Em nằm đó, nhìn hồn hoang trôi dạt Lênh đênh theo nhịp sóng vỗ trùng
khơi Em nằm đó, nhìn mây trời bát ngát, Gió lao xao, gợi nhớ tiếng ru hời.
Đêm khuya lắm, chỉ còn muôn tinh tú Mộng mơ về, réo gọi những niềm
vui Trong khoảnh khắc, cả một đời lữ thứ Đã hiện về
trong giấc ngủ đơn côi
Hồng Vũ Lan Nhi 7/2/04
|