|
GỬI NGƯỜI PHƯƠNG XA
Từ
khi Người bỏ nơi này, Không nghe vang vọng câu say lời tình. Sáng nay hoa nắng
lung linh, Nhìn hoa nắng nhớ bóng hình đa đoan.
Cũng là một kiếp hồng
nhan, Định mệnh khe khắt, trần gian hững hờ. Hồn hoang theo gió vật
vờ, Theo con sóng vỗ bên bờ tịnh không.
Muốn xa trốn cõi bụi hồng,
Muốn quên đi chuyện tang bồng bể dâu. Quên đi ngàn vạn nỗi sầu,
Mà sao tim vẫn nhói đau buốt lòng.
Biết tình gian dối vẫn mong, Biết
người phụ rẫy vẫn trông, vẫn chờ. Nếu quên được chuyện
ngày xưa, Mong trời đổ xuống cơn mưa xoá tình.
Hồng Vũ Lan Nhi 6/25/04
|