KHÔNG

Không nắng cho nên má thiếu hồng
Không t́nh ấp ủ trọn mùa đông
Không ai điện thoại khi chiều xuống
Không một lời ru ấm giấc nồng.

Không khói mà sao mắt vẫn cay
Không nụ hôn ngọt lịm môi này
Không mắt liếc t́nh ḷng trống vắng
Không có trăng đêm, chẳng nắng ngày.

Không cả bàn tay ngăn gió đông
Không lửa sưởi ấm lạnh tê ḷng
Không có ai về trên lối cũ
Không lời hứa hẹn để chờ mong.

Không đi nên chẳng có khi về
Không mây nên gió vẫn lê thê
Không bến không bờ neo thuyền đậu
Không duyên nên vắng cả câu thề!

Không một t́nh yêu để hẹn ḥ
Không nhớ nhung về dĩ văng xưa
Không buồn dù bóng h́nh phai nhạt
Không vấn vương khi đă hững hờ…

Không gửi, làm sao có hồi âm
Không gọi, con tim vẫn lặng trầm
Không ánh đèn soi trong bóng tối
Không có làn hơi ấm quanh thân.

Không chim én về, đâu biết Xuân
Không yêu đâu biết khổ muôn phần
Không duyên, đời vẫn xa xôi lắm
Không nợ, tơ hồng chẳng cột chân.

Không biết ngày mai sẽ thế nào
Không c̣n tha thiết mộng trăng sao!
Không bao giờ nữa ôm hờn giận
Không lắng tai nghe, dẫu ngọt ngào.

Không tiếng đàn ca với bóng đêm
Không dáng hằng nga rũ tóc huyền
Không chú cuội ngồi ôm gốc rễ
Không c̣n mơ mộng chuyện thần tiên!

Không người cùng cạn ly rượu cay
Không có ai kề bên phút này.
Không nghe gió hú ngoài hiên vắng
Không được cùng ai tay nắm tay.

HONG VU LAN NHI

(12/30/05)

Nhạc Guitare Trứ Danh