|
|
|
|
LỖI HẸN
Ai đã hẹn, rồi
ai đành lỗi hẹn, Để chiều nay, gió cũng ngập ngừng bay ; Để
chiều nay, trời như vắng bóng mây; Cho trái đất âm u vì mong đợi.
Để
mắt biếc nhớ ai, sầu vời vợi. Và môi kia, đã nhạt hết mầu son
Đã có buồn về giăng mắc tơ vương ; Có mưa gió rơi vào hồn
băng giá.
Tình gần gũi bỗng trở thành xa lạ Khi giận hờn, che lấp
cả trăng sao. Khi lời yêu đã mất hết ngọt ngào ... Khi tim đã không còn
xôn xao nữa
Tình sẽ chết khi tình không là lửa Đốt lòng nhau, bằng môi
ấm nụ hôn. Đốt đời nhau bằng nhung nhớ trong hồn ; Bằng
mê đắm, bằng nồng nàn tha thiết .
Vui gặp gỡ, để rồi sầu
cách biệt . Có trùng phùng, mới thấm thía chia xa . Vòng tay buông cho lệ đổ chan
hoà, Ân tình đã phai mờ theo năm tháng .
Bóng hình ai, như khói sương, lãng đãng
, Cứ nổi trôi theo lớp sóng phù du. Cứ mờ mờ như ảo ảnh chiều
thu. Cứ bềnh bồng như mây trời vô định ...
Tình không động,
ắt hẳn tình sẽ tĩnh Tình không tăng, tình sẽ giảm dần dần Tình
nghi ngờ, rồi tình sẽ phân vân , Tình sẽ hết, khi con tim đã chết.
Hồng Vũ Lan Nhi 1/13/04
|
|
|
|
|
|
|