LỜI VÀNG
Thôi Em, đừng trách tình trai,
Khi con Tim đã rung hoài cung tơ.
Đang
yêu, nào có ai ngờ,
Tình đang nồng đậm, bỗng hờ hững nhau.
Nguyên
do, nào biết vì sao ?
Vì hương ngào ngạt, vì màu thắm tươi
Vì đôi
mắt, vì nụ cười,
Vì câu nói ngọt, dáng người mảnh mai ...
Làm
cho lòng bỗng đổi thay,
Và đành quên vội tháng ngày có nhau.
Tình như
nước chảy qua cầu,
Thản nhiên trôi giữa nỗi sầu trong Ta.
Quên
đi kỷ niệm ngày qua,
Xoá cho hết dấu mặn mà trong Tim.
Đời
em rồi chỉ một mình,
Đừng hy vọng hão rằng tình thuỷ chung.
Hồng Vũ Lan Nhi
5/21/04