MỘT CÁNH SAO XẸT

Một người ra đi, bỏ chốn gian trần
Bầu trời âm u, gió cũng bâng khuâng
Hỏi thầm tâm tư, c̣n ǵ luyến tiếc
Ḷng có tơ vương cát bụi ngàn phương?

Một lần ra đi, xa cách muôn trùng
Kỷ niệm chôn sâu, lệ thấm rưng rưng
Có giận ǵ không mà đi vội vă
Không cả một lời từ giă người thương!

Để rồi chiều nay, dưới ánh đèn vàng,
Nh́n trời mênh mông, con phố thênh thang
Gió lạnh về khuya thổi từ muôn phía
Bóng tối dâng tràn se sắt hồn hoang.

Một ḿnh lang thang trên những con đường
Lấp lánh sao trời, ḷng thấy cô đơn
Có một v́ sao xẹt qua, lặng lẽ
Thấp thoáng, nhạt nḥa giữa lớp mù sương.

HONG VU LAN NHI

Nhạc Guitare Trứ Danh