MỘT ĐỜI CHỜ NHAU
 
 
Thương người rồi lại thương mình,
 Cô đơn không cả một hình bóng yêu.
 Đời buồn như nắng cuối chiều,
 Như mùa đông lá tiêu điều xác xơ.
 
 Như bến vắng đợi con đò,
 Như dòng sông lạnh đôi bờ chia xa.
 Nhìn người lại ngẫm đến ta,
 Đã bao năm tháng phôi pha hao gầy.
 
 Mộng chìm trong giấc mơ say,
 Cho quên hết những tháng ngày cô đơn.
 Không ai dỗ lúc giận hờn.
 Không ai lau mắt lệ buồn rơi rơi.
 
 Chờ ai chờ hết một đời,
 Năm cùng tháng tận, bóng người vẫn xa.
 
 
Hồng Vũ Lan Nhi
 2/27/04

Nhạc Guitare Trứ Danh