|
|
|
MỘT
NGÀY NÀO ĐÓ
Ngày nào đó, thời gian như ngừng lại T́nh xa xôi bỗng lại
thấy thật gần. Trái đă chín xin người giơ tay hái Cất vào
Tim, đừng thắc mắc, ngại ngần. Ngày nào đó, không c̣n bên nhau
nữa, Nắng hạ vàng đă úa nhạt màu phai T́nh đă chết trong ṿng
tay hờ hững Nên mùa Xuân không nở mộng chương đài. Ngày
nào đó, khi một ḿnh ngồi nhớ, Như loài trâu, nhai lại kỷ niệm buồn.
Vẫn tha thiết như ngày xa xưa đó, Miệng hé cười mà nước
mắt rơi tuôn. Ngày nào đó, khi tuổi đời xế bóng, Hắt
hiu buồn theo ngày tháng đong đưa Ḷng trống vắng nh́n ngoài trời gió lộng
Đêm cô đơn đời sống bỗng như thừa. Hồng Vũ Lan Nhi 7/17/04
|
|
|
|
|