MỘT
THOÁNG MÙ KHƠI
Hồn hoang lạc lõng bên trời .
Mùa Xuân về muộn ,cho đời long đong
.
Vuờn tình chẳng nở hoa lòng ,
Chỉ toàn lá úa Sầu Đông rụng
đầy .
Kể từ chia cách đến nay ,
Bao mùa lá rụng ,bao
ngày nắng phai .
Còn không Anh,giấc mơ đầy ?
Bao nhiêu tinh tú cuồng
quay trong hồn !
Có Anh ,mây cũng xanh hơn .
Mùa Thu lá rụng trên cồn
cỏ hoang .
Khép đôi mi,lệ hai hàng ,
Để nghe thao thức,võ vàng xanh
xao !
Mùa Xuân thiếu cội hoa đào .
Tuổi xuân thiếu buớm,én
vào dệt mơ .
Cho nên,đời cách đôi bờ ,
Cho nên Tình đã ơ thờ,nhạt
thưa .
Suơng mù lấp lối đuờng xưa .
Buớc chân lữ
thứ sầu đưa rã rời .
Nhạc lòng cao vút tận trời .
Ru say
cơn mộng,mù khơi nẻo về .
Tỉnh,say,trằn trọc đêm khuya
...
Ngất ngây nỗi nhớ đam mê trong đời .
Chơi vơi,thấp
thoáng,chơi vơi .
Nhấp nhô sóng giữa biển trời mênh mông .
Hồng Vũ Lan Nhi
9/10/03