Mùa Giáng Sinh Buồn


Chiều này đi ra phố
Nhìn ngắm các gian hàng
Đây: áo quần, giày vớ
Kia: son phấn, nữ trang.

Người mua, xem tấp nập
Như trẩy hội mùa xuân
Từng đôi dìu nhau bước
Kẻ một mình bâng khuâng.

Cây thông cao ngất trời
Đèn lấp lánh muôn nơi
Nhạc Giáng Sinh rộn rã
Gợi nhớ thuở xa xôi.

Nhớ Giáng Sinh năm nào
Hai đứa mới quen nhau
Mỗi ngày thêm khắn khít
Mỗi ngày một đậm sâu.

Tình là giòng suối mát
Bát ngát một trời thơ
Tình yêu đến chẳng ngờ
Nên đời đẹp như mơ.

Anh là trai Phật Giáo
Chưa biết Chúa bao giờ
Em là người có đạo
Chọn Chúa để tôn thờ.

Tình mình dù ngang trái
Tôn giáo chẳng hòa đồng
Yêu rồi đâu quản ngại
Nên vẫn quyết một lòng.

Mùa Giáng Sinh năm sau
Hai đứa mình dạo phố
Đẹp như thuở ban đầu
Khi tình vừa chớm nở.

Cùng nhau ghé chợ hoa
Đủ sắc, màu rực rỡ
Màu hồng, đỏ kiêu sa
Màu cúc vàng rạng rỡ.

Anh tặng em đóa hồng
Mơ tình thắm như bông
Với một lời nguyện ước
Đôi ta nên vợ chồng.

Rồi chúng mình đi lễ
Nhà thờ chật ních người
Anh nhìn, em e lệ…
Lòng xao xuyến, bồi hồi.

Lễ xong viếng hang đá
Hai đứa quì bên nhau
Nhìn Chúa nơi máng cỏ
Miệng lâm râm nguyện cầu.

Anh hỏi em xin gì
Trong phút linh thiêng nhất?
Em cười chảng nói chì
Hẳn là anh đã biết!

Lời nguyện cầu năm ấy
Chúa đã chẳng nhậm lời
Nên bây giờ hai đứa
Mỗi kẻ một phương trời.

Những mùa Giáng Sinh sau
Lại một mình đi lễ
Người hạnh phúc xum vầy
Chỉ một người đơn lẻ.

Giáng Sinh 1999

 
HONG VU LAN NHI

 

Nhạc Guitare Trứ Danh