MÙA XUÂN GỢI NHỚ
 
 
Vẫn c̣n ngong ngóng tin nhau,
 Vẫn c̣n hy vọng đậm mầu thời gian.
 Cho dù duyên kiếp lỡ làng,
 T́nh ai kia, làm dở dang cuộc đời.
 
 Thôi, th́ thôi, chỉ thế thôi,
 Không duyên nợ, nên đôi người đôi nơi.
 Người đi bằn bặt phương trời.
 Người về ôm mối buồn đời hắt hiu.
 
 Nh́n chiều mà ngẩn ngơ chiều,
 Nh́n trăng lữ thứ mà đau đớn ḷng.
 Quê hương xa cách mịt mùng.
 Người thương cách trở muôn trùng biển dâu.
 
 Vẫn c̣n mong ngóng tin nhau,
 Vẫn c̣n tha thiết sông sâu cách bờ.
 Bao nhiêu năm tháng đợi chờ,
 Bao nhiêu vật đổi sao mờ bóng mây.
 
 Mời nhau một chén rượu đầy,
 Để mai sau nhớ những ngày bên nhau .
 Thời gian dù có bạc mầu,
 Kỷ niệm dù có nát nhàu tâm tư.
 
 Gặp nhau dẫu có làm ngơ,
 Trên đường định mệnh, cho tơ quên đàn.
 Cho sông quên chuyến đ̣ ngang,
 Thuyền quên bến hẹn, và chàng quên tôi.
 
 Cũng là xong một kiếp người.
 Cũng qua một thưở tim ngời nét yêu.
 Thời gian là thuốc nhiệm màu,
 Đă làm lắng đọng nỗi đau dịu dàng.
 
 Sáng nay nh́n nắng xuân sang,
 Nh́n dàn én lượn trên dàn hoa tươi,
 Gủi người ở chốn xa xôi,
 Mùa Xuân đẹp với nụ cười năm xưa.
 
 
Hồng Vũ Lan Nhi
 1/25/04

Nhạc Guitare Trứ Danh