|
NÉN HƯƠNG YÊU
Em
tiễn đưa Anh đến nghĩa trang .
Một chiều thu có nắng hanh vàng .
Lạnh lùng theo chiếc xe tang trắng .
Mà thấy lòng riêng, luống bẽ bàng .
Nhìn lá vàng rơi trên lối đi .
Buồn sao phút cuối lúc chia ly .
Nghẹn ngào Em khóc không thành tiếng ...
Kẻ ở nguời di, biết nói gì !
Bây giờ Anh ở trong lòng đất ,
Những nguời xưa có viếng thăm không ?
Hay là tình đã bay theo gió
Nguời mắc bận con, kẻ vuớng chồng .
Em biết là Anh sẽ tủi nhiều .
Một mình trong quạnh vắng cô liêu .
Chỉ có mình Em là nhớ mãi,
Chỉ mình Em thắp nén huơng yêu .
Dạo đó Anh còn mê mải ngắm ,
Những bông hoa đẹp tựa sao sa .
Giai nhân tài tử, tình không thắm .
Quen biết nhau chỉ thêm xót xa !
Mỗi lầ " dứt khoát " là Anh đến
Tâm sự với Nguới Em Gái thôi .
Ai biết cho không tình oan trái ,
Em Gái Anh đã mến Anh rồi .
Thuơng nhớ Anh mà không nói ra
Âm thầm giả dối với nguời ta .
Đóng vai Em Gái sao cho khéo ,
Vẫn cuời, vẫn nói, vẫn ba hoa ...
Để rồi thao thức khi đêm xuống .
Thầm hỏi lòng, Anh nhớ Em không ?
Anh có thấu chăng tình Em gái ,
Nghĩ đến Anh thôi, má cũng hồng .
Mối tình câm ấy nào ai biết ?
- Cả đến Anh,nguời rất gần Em -
Anh ơi, những lúc buồn da diết,
Là lúc mình Em với bóng đêm .
Mỗi tuần Anh ghé thăm Em Gái .
Hỏi thăm sức khoẻ, chuyện học hành .
Và thuờng cho Mận, quà Em thích
Sao chẳng cho Em một chút Tình ?
Ghét nhất là Anh, Anh biết không ?
Ai bảo không đến để Em mong .
Ai bảo Anh cứ vô tình mãi ,
Để nguời Em Gái khóc trong lòng .
Tiễn Anh, từ đấy Em buồn nhớ .
Lang thang trong những buổi hoàng hôn .
Nắng vàng thoi thóp trên hè phố ,
Em nhớ Anh yêu, lịm cả hồn !
HONG VU LAN NHI
1965
|