|
NGÀN
NĂM MÂY BAY Ngàn năm mây vẫn mây bay Mang
theo cơn gió rót đầy mộng mơ. Tình ai một thoáng phù du Lòng thêm giá
lạnh vương tơ nghìn trùng. Từng đêm thao thức nhớ mong Bóng
người như có, như không chập chờn. Cô đơn gậm nhấm nỗi
buồn Người đi đi mãi, sao còn ngóng trông ? Sao còn chờ đợi
viển vông Khác gì sâu nhỏ nằm trong kén đời. Bên tai thoảng tiếng
của Người, Như lời ru của một thời xa xăm ... Tình
nào đẹp mãi ngàn năm, Tình nào trọn vẹn trăng rằm thiết tha? Cô
đơn dòng lệ nhạt nhoà Từ trong khoé mắt chảy ra gối sầu. Mơ
vòng tay ấm bên nhau Đôi môi nồng cháy khát khao ân tình. Sương khuya từng
giọt ưu phiền Rơi trong hồn vắng, triền miên giấc sầu. Hồng Vũ Lan Nhi 6/7/04
|