|
NGƯỜI TA HỜN DỖI, NGƯỜI
TA GIẬN
Nhớ quá,vội vã sang thăm,và Ngó ai ngồi cắn
bút,mơ xa . Tìm gì trong cõi mênh mông đó , Để rồi chẳng thấy bóng...Nguời
Ta .
Nguời Ta nhớ quá,Nguời Ta thăm . Đuờng khuya,gió lạnh,ánh trăng
rằm . Men theo lối nhỏ, chân vui buớc , Ai hiểu cho không, nỗi nhớ thầm
!
Nguời Ta hờn dỗi, Nguời Ta giận , Nên đã ra về, ai có hay ? Hình
như có lúc ai suy nghĩ , Phải chăng bài toán ...vẫn còn sai ?
Trong đời,có
khác gì bài toán ? Bài toán đời, rắc rối nhiêu khê ! Kẻ đúng,nguời sai, không
định nghĩa . Buồn vui cùng một cõi đi,về .
HONG VU LAN NHI 8/29/03
|