|
NHỚ
Ngồi buồn, Ta
lại nhớ
quê hương, Nhớ trời mưa to, nước ngập đường. Bao
nhiêu xe chết ngoài đường phố, Nghĩ đến dân nghèo lại thấy
thương. Ngồi buồn Ta nghĩ đến gia đình. Cửa
nhà tan nát bởi điêu linh. Bố Mẹ, anh em, người mỗi ngả, Đoàn
kết vì chung một chữ Tình. Ngồi buồn Ta nghĩ đến bạn
bè Góc bể chân trời người mỗi phương. Xuân đã qua đi
không trở lại, Tóc bạc vì mang nỗi đoạn trường. Ngồi
buồn, bất chợt nghĩ người dưng, Trước lạ sau quen một
đoạn đường Đất nước quê người thân lữ thứ
Nghe tiếng đồng hương dạ rất mừng. Hồng Vũ Lan Nhi 1/12/05
|