|
NHỮNG THỨ TA MẤT Ta mất đi nửa cuộc đời, Kể từ khi gặp Người
rồi tương tư. Ta mất đi thưở mộng mơ, Kể
từ khi biết đợi chờ, nhớ mong. Ta mất đi nét môi hồng,
Kể từ khi nhận nụ hôn của Người. Ta mất đi
vẻ mặt tươi, Kể từ khi biết t́nh Người dối gian. Ta
mất đi ánh trăng vàng, Kể từ khi thích lang thang tháng ngày. Ta
mất đi kỷ niệm đầy, Kể từ khi uống rượu say, ngâm
ngùi. Ta mất đi đoạn đường đời, Kể từ
khi xác thân rời ră đau. Trong Ta c̣n lại nỗi sầu, Trái tim hằn
vết t́nh đầu dở dang. Hồng Vũ Lan Nhi 1/26/04
|