|
NIỀM ĐAU KHÔN CÙNG
"
Truờng ca cho kẻ đơn hành " Đọc thơ màu tím của Anh,mà buồn ! Trót
yêu màu tím dễ thuơng, Nào ngờ mang nỗi đoạn truờng khổ đau .
Hễ
yêu,là nhớ nhung nhiều , Là tim khắc khoải ,là sầu đắng cay . Bao đêm
thao thức miệt mài , Nghìn trùng cách trở ,mãi hoài lạc nhau
Nhấp nhô con sóng bạc
đầu . Biển sâu ôm kín niềm đau khôn cùng ! Em về mắt lệ rưng rưng
, Thuơng nguời đi đã muôn trùng sóng trôi .
Xa nhau,chẳng nói một lời ,
Cũng chẳng than trách,vì đời ...mất nhau ! Tóc xanh nay đã ngả màu Từng
sợi tóc bạc ...vì sao hỡi Tình ?
Tuổi xuân như nắng bình minh , Trăm con
chim mộng đẹp xinh vào đời . Tuổi hồng như nắng bên trời , Gom
mây,góp gió reo vui tràn đầy .
Thu về se lạnh hơi may . Cô đơn trong nỗi
đắng cay,khổ sầu . Mưa đông lạnh lẽo ,nhớ nhau . Phòng không gối
chiếc,hư hao,mỏi mòn !
Lệ đâu mà cứ rơi tuôn ! Xót xa thân phận,mà
hờn dỗi ai ? Nghĩ thuơng nguời chốn chân mây , Kiếp đời phiêu bạt,sầu
day dứt lòng
Tháng ngày hun hut ngóng trông . Chỉ thuơng với nhớ,chỉ mong với
chờ . Nhớ ai,ai nhớ ,mà mơ ! Dòng sông xưa,vẫn ngóng đò năm xưa .
Cây đa,bến cũ vẫn chờ ... Tiếng ru ời ợi ...con đò khác đưa
. Hình như trời nổi gió mưa , Một cơn giông bão cuối mùa ...Lòng đau !
HONG VU LAN NHI 8/24/03
|