|
PHÙ
DU Từng đêm rồi lại từng
đêm, Nh́n anh say khướt, sầu thêm chất chồng. Tưởng rằng
hạnh ngộ trùng phùng, Là thiên đường vỡ từng vùng nhân gian. Trói
nhau trăng vỡ ánh vàng, Thiên thu trời đất nồng nàn dấu yêu. Không
ngày đêm, không sáng chiều, Thời gian ngừng lại, phiêu diêu non bồng. Mặc
cho gió lạnh đêm đông, Ṿng tay ân ái chập chùng vây quanh. Tóc dài quấn cổ
làm mành , Trườn thân rắn cuộn tan tành hư vô. Phù du sóng vỗ
hững hờ, Thuyền t́nh trôi dạt bên bờ quạnh hiu. Thôi đành, ḿnh
lại xa nhau, Để sầu dâng, để ḷng đau ngút ngàn. Hồng Vũ Lan Nhi 1/04
|