|
|
|
SAY
CHIỀU
Mặt trời lặn,bóng
chiều vàng dần tắt Chở đêm về ,bằn bặt dưới trăng khuya
. Trong vắng lặng ,tiếng tơ t́nh réo rắt, Dội vào tim,làm vỡ giấc mộng
xưa .
H́nh ảnh cũ,đă bao lần ẩn hiện , Ḷng hân hoan,khi bóng nhập
hồn vui . Tim héo rũ,khi bóng rời xa kiếp Nghĩa lư ǵ khi người đă xa
rồi .
Đời trống vắng,trong ră rời hoang lạnh . Khi ḷng không h́nh bóng
để tôn thờ . Nỗi nhung nhớ,trào dâng đầy mắt lệ, Rồi lăn
tṛn trên đôi má gầy g̣ .
Nuốt nghẹn ngào vào trong tim đơn lẻ Từng
giọt sầu vào mạch máu cuồng say . Tim ngất nguởng theo bóng đời nghiêng
ngả Đôi chân xiêu ,không đỡ nỗi thân gầy .
Mắt ngơ ngác,nh́n vào
đêm u tối Quơ đôi tay,t́m lại bóng h́nh xưa . Ôm ảo ảnh,thấy ḿnh
trong quá khứ , Tim rộn ràng,t́nh thắm đẹp như mơ .
Đâu có biết,đời
không tṛn như mộng . T́nh cũng không đẹp măi với thời gian . Cho nên giờ
,ḷng vẫn hoàn trống rỗng Và con Tim đau khổ đến ngút ngàn .
HONG
VU LAN NHI 11/9/03
|
|
|
|
|