|
|
|
|
TẶNG
NGƯỜI Nụ cười xưa, tặng riêng người, Kèm thêm một đóa mộng
đời ngát hương. Nở tuơi như hoa Hải Đường, Dịu
dàng như khói như sương toả mờ. T́nh như một sợi giây
tơ . Buộc vào nhau, chỉ hững hờ cũng vui. Thế rồi nở
một nụ cười, Đoá hoa hàm tiếu sáng ngời cánh yêu. Nụ
cười giờ đă về chiều Héo hon v́ nhận đủ điều đắng
cay. T́m đâu hạnh phúc trong tay C̣n đâu h́nh ảnh những ngày bên nhau ? Nhớ
về kỷ niệm, ḷng đau. Thôi đành chôn chặt nỗi sầu chia xa. Người
bây giờ của người ta. C̣n tôi thiếu vắng đậm đà, mê say. Cũng
đành chấp nhận đắng cay. Thôi đành chịu nỗi đoạ đầy
trời trao ! Hồng Vũ Lan Nhi 12/12/03
|
|
|
|
|
|
|