THA THIẾT Em lá thắm, một thời xưa huyền hoặc Ôm tương tư trong nhung nhớ đa t́nh Soi dĩ văng, thấy bóng ḿnh đổi khác Đến bao giờ thoát khỏi kiếp điêu linh? Và anh nữa, xa như ngày chưa biết Quen nhau rồi lại biền biệt muôn phương. Cũng nhớ lắm có một thời thắm thiết Có một thời đầy say đắm yêu thương. T́nh em đó, có vầng trăng làm chứng Rất đam mê và quá đỗi nồng nàn. Trái tim rung, không cần theo nhịp đập Điệu nhạc ḷng muôn thưở măi ngân vang. Trong hờn dỗi có t́nh về xao động Mắt môi kia c̣n vuơng vấn h́nh nhau ? C̣n tha thiết trong đêm dài nổi sóng Hồn đi hoang, nào biết sẽ về đâu ? Anh không đến, nhớ nhung dài vô tận Quẩn quanh hoài trên lối cũ rêu phong Con thuyền nhỏ lênh đênh t́m phương hướng Muốn quay về t́m bến hẹn bên sông. Hồng Vũ Lan Nhi 8/9/04