|
|
|
|
THIÊN LƯ BÊN ĐỜI VẪN NGÁT HƯƠNG
Thiên lư bên đời vẫn ngát hương(*) Ch́m
trong dĩ văng mối sầu vương, Kỷ niệm bàng bạc mờ sương
khói, Toả khắp muôn phương, khắp nẻo đường. Bỗng
dưng nhớ quá những ngày xưa, Mộng đẹp đă về trong giấc mơ
Bên nhau mùa Giáng Sinh năm ấy T́nh vui thơm ngát ư ban so*. Rồi
thêm một Tết của Mậu Thân, Giới nghiêm chẳng ngăn cách t́nh gần.
Dưới giàn hoa giấy màu tươi thắm, Chúng ḿnh thơ thẩn dưới
trăng thanh. Mắt nh́n vào mắt, tay trong tay, Bên nhau, t́nh chất ngất
dâng đầy. Nồng nàn, đắm đuối ru hồn mộng Chỉ
c̣n ta trong vũ trụ này. Chỉ một mùa tươi đẹp thế thôi,
Rồi xa nhau cả mấy phương trời. Em nơi đất khách, thân
cô quạnh. Anh ở quê nhà sống nổi trôi. Chẳng bao giờ nghĩ
lại gặp nhau, Cách xa ngàn dậm với biển sâu. Quê người trăm
ngả, muôn ngàn lối Đời bỗng như hoa thắm đẹp mầu. Một
thoáng nhớ về, trong phút giây. Chẳng biết ḷng c̣n tỉnh hay say? Bên đời,
thiên lư thơm ngào ngạt Toả ngát hồn đơn những tháng ngày. *
Mượn tên một bài hát cùng tên của nhạc sĩ Thanh Trang. Hồng Vũ Lan Nhi 7/8/04
|
|
|
|
|
|
|