|
THÔI,
HÃY VỀ ĐI
Thôi Anh, thuyền
đã ra khơi, Người nơi biển rộng, nhớ nguời chân mây. Trăm
ngàn con sóng xô đầy, Tình rồi xa mãi như ngày chưa quen. Em đi,
chôn dấu muộn phiền, Và cho quên hết nỗi niềm khổ đau. Từ
nay cho mãi về sau, Cố quên đi nhé, nỗi đau khôn cùng. Đừng
mong chi buổi tương phùng. Mênh mông khơi rộng, mịt mùng chim bay. Khuyên
Anh đừng chuốc rượu cay, Trong cơn mê tỉnh, tỉnh say, vẫn buồn.
Coi như Em đã theo chồng. Rời xa chốn cũ, mà lòng quắt
quay. Hình ai, trên bến chia tay, Bồng bềnh gió thổi, tóc bay hững hờ.
Mới xa, mà tưởng như mơ, Ầm ầm tiếng sóng vỗ
bờ năm xưa. Yêu nhau, nào có đâu ngờ, Tưởng giây ngũ sắc
buộc tơ trói đời. Để giờ, một kẻ ra khơi. Một
nguời ở lại ngậm ngùi, khổ đau. Đời chia đôi ngả tình sầu.
Em như con sóng bạc đầu nổi trôi. Hải âu bay lượn
bên trời. Nắng mưa che nỗi rã rời trong tim. Non xanh,nước biếc,
khuất chìm. Gió lùa mây tím lung linh đáng huyền. Đêm nay là trắng
ba đêm, Chia tay nhau, nhớ nhung mềm lòng yêu Nhấp nhô sóng vỗ tình sầu,
Có than thở vẫn xa nhau một đời. Hồng Vũ Lan Nhi 10/4/03
|