|
TIẾNG
ĐÀN TRONG CHIỀU VẮNG Tiếng
đàn vang lên luyến nắng chiều, Nghe như tiếng gọi của T́nh Yêu. Xôn
xao, đắm đuối khung trời mộng, Xoa nỗi ḷng đơn giữa tịch
liêu. Tiếng đàn réo rắt như mời gọi Những kẻ cô
đơn hăy t́m về. Gặp nhau, tâm sự đời dâu bể , Chán chường
trong quá khứ u mê. Tiếng đàn trầm buồn như ve vuốt, Xoa
dịu hồn đơn sống lạc loài. Từ thưở tạo thiên muôn kiếp
trước, Chỉ một ḿnh thôi, chẳng có ai. Tiếng đàn nghe
như tiếng đàn ḷng, Buồn như mưa gió buổi chiều đông. Buốt
giá tâm hồn thân lữ thứ Càng thấy đời sắc sắc không không. Hồng Vũ Lan Nhi 6/1/04
|