|
TÌNH
DỞ DANG RỒI Thôi Anh ạ, tình mình đành dang dở Đành chia tay, mỗi kẻ một phương
trời. Em hứa với lòng, dù ở chốn xa xôi, Tình vẫn đẹp,
vẫn mặn nồng, tha thiết. Sẽ nhớ mãi, dôi mắt buồn da diết,
Lúc chia tay, Anh say đắm nhìn Em . Trăng hạ tuần, mờ nhạt dưới
trời đêm, Gió luớt thướt, mang theo buồn hiu hắt. Níu
thời gian, đôi bàn tay nắm chặt, Mặt quay đi, mà chân buớc ngập ngừng.
Nén khổ đau, nên lòng cứ rưng rưng, Những giọt lệ muốn
trào theo tiếng khóc. Rồi từ đó, Em sống đời cô độc,
Luôn một mình, dù có phút giây vui, Hay lạc loài, trong năm tháng ngậm ngùi ...
Tim đã khắc ghi bóng người yêu dấu. Dù không nói, Em mong Anh đã
hiểu, Nỗi khổ tâm, khi đời bắt chia tay. Rượu ly bôi, mình
sẽ uống thật say, Khi tỉnh dậy, đã thấy tình đôi ngả. Hồng Vũ Lan Nhi 4/13/04
|