|
TÌNH
NGƯỜI BÊN SÔNG Chẳng hiểu vì sao lại thấy buồn Lòng trần chưa dứt, nhớ
muôn phương . Gió ơi, gió bảo dùm ta với Mảnh trời nào có bóng
nguời thương . Nắng đã tan dần, nghiêng bóng đổ Sầu
Đông lá rụng ngập bên đường . Quán vắng chiều thu lồng lộng
gió Như ngàn con sóng giữa trùng dương . Kỷ niệm vây quanh,
vẽ bóng Nguời . Nỗi niềm vương vấn, lệ buồn rơi . Vòng
tay che chở thân tơ liễu , Tim đã in sâu, nắng tháng Mười . Những
lúc bên nhau trên lối cỏ Chân người đã quyện bước chân tôi . Tay
nắm bàn tay cho thật chặt , Như sợ Người tan biến mất rồi
. Vẫn biết thời gian sẽ chia phôi . Để lại trong Tim
nỗi ngậm ngùi . Người trai sương gió, rời xa Quán , Như cánh
chim đêm lạc cuối đồi . Đường trần heo hút, xa xôi lắm
, Người khách quen xưa bỏ Quán rồi . Người đã đi xa,
xa mãi mãi ... Lệ sầu, lệ chảy uớt vành môi . Hồng Vũ Lan Nhi 10/3/03
|