|
TRẢ LỜI THƯ
EM
"...
Tưởng như rằng chị đã quên, Trở về sinh hoạt trên miền đất
xưa ..." Kiếp tằm thì lại nhả tơ Đã mang cái nghiệp văn thơ
nợ đời.
Thẫn thờ nhìn đám mây trôi, Bay lang thang phủ núi đồi
mênh mông. Hay nghe sóng vỗ bềnh bồng, Nắng bình minh đã tô hồng biển khơi.
Màu mây tím ngắt bầu trời, Hải âu nghiêng ngả chao đôi cánh buồn. Chiều
phai nắng nhạt hoàng hôn, Chìm dần vào bóng cô đơn lặng thầm.
Qua mùa
giá lạnh thê lương, Cơn mưa mờ mịt đổ tuôn lệ trời. Nhìn
mưa lại nhớ xa xôi, Nghe mưa tí tách nhớ lời Dấu Yêu...
Thôi em, chẳng
dám nhắc nhiều, Kỷ niệm xưa với những chiều Bỉnh Khiêm. Trưng
Vương áo trắng ngoan hiền, Tâm hồn thơ mộng tinh tuyền dáng mơ.
Giờ
ngồi nhớ lại, chẳng ngờ, Năm mươi năm đã ... bây giờ là đây.
Hồi âm em lá thư này, Nhờ em, chị có phút giây nhớ về ...
Hồng Vũ Lan Nhi 1/4/05
|