|
TRẦN
GIAN CÕI TẠM
Ai chẳng biết trần gian cõi tạm Mà lòng người sao vẫn bon chen.
Để rồi sầu khổ triền miên, Hỉ, nộ, ái, ố đè
trên thân gầy. Đã biết khóc từ ngày nhập thế Đã biết
đời dâu bể phù du Sống trong thực thực, hư hư Quẩn
quanh trong chốn ngục tù trần gian. Cũng có lúc phân vân tự hỏi Tham,
sân, si là bởi vì đâu? Người người lại hại lẫn nhau Kiếp
này đã thế, kiếp sau thế nào? Tiếng cười, khóc có bao giờ
hết Chỉ trừ khi xác chết hồn lìa Đời gom trên tấm mộ
bia Vài hàng chữ ghi ngày lìa trần gian. Hồng Vũ Lan Nhi 8/2/04
|