|
TRĂN TRỞ
Thôi
đành nhắm mắt ngủ đi, Trở trăn, thao thức, kéo trì nỗi đau. Ba
mươi năm, cuộc bể dâu Mắt trơ, hồn lạc phách xiêu, ngỡ ngàng!
Xa quê héo hắt ruột gan, Mong ngày đoàn tụ lại càng vời xa. Tình chờ
vẫn chẳng phai nhoà, Cho dù bão táp phong ba chẳng lùi.
Quê người, em sống
nổi trôi Một mình thui thủi bên đời quạnh hiu Nhớ anh qua áng mây chiều,
Gửi trong gió cả tình yêu nồng nàn.
Thôi đành ôm gối ngủ ngoan Chìm trong
hư ảo bóng " chàng chinh nhân ".
Hồng Vũ Lan Nhi 1/14/05
|