TRƯNG VƯƠNG MỘT THUỞ

Trưng Vuơng ơi nhớ lắm
này đuờng Nguyễn Bỉnh Khiêm
hàng cây cao bóng mát
chờ gió,đứng lặng im

kia,đại lộ Thống Nhất
đuờng rộng rãi thênh thang
nữ sinh đùa,phá phách
chạy solex hàng ngang

thuơng sao tuổi học trò
màu áo trắng đơn sơ
tóc phủ bờ vai nhỏ
nghiêng vành nón bài thơ

quên sao thời hoa mộng
áo trắng dài thuớt tha
guốc dakao gót nhọn
tay ôm chiếc cặp da

những giờ vắng giáo sư
lang thang bên Sở thú
tóc dài gió tung bay
mênh mang câu tình tự

khi biết kẻ lạ nhìn
đập loạn xạ con tim
giả vờ ngây thơ nữa
mắt chớp chớp lim dim

buớc đi từng buớc nhẹ
yểu điệu dáng kiêu sa
má ửng hồng e thẹn
mặt tuơi thắm như hoa

ôi Trưng Vuơng một thuở
tha thiết nhớ ngày xưa
gặp nhau nơi đất khách
thấy đuợc nét già nua

HỒNG VŨ LAN NHI