|
TƯỞNG
RẰNG NGƯỜI ĐÃ QUÊN
Ngày tháng cũ nhạt nhoà trong mắt , Lệ buồn rơi ,khắc khoải
niềm đau . Thời gian vẫn luớt trôi mau, Bóng chim tăm cá,tìm đâu
dáng người . Cũng đã tưởng một đời hiu quạnh .
Không tình người,lòng lạnh muôn bề . Đâu còn những phút đam mê
, Đâu còn những lúc đi về có nhau . Tại người đã
gây sầu gây khổ Khi quay lưng xoá bỏ ân tình . Đêm đêm gối lẻ,một
mình Nhìn trần mà thấy điêu linh đầy hồn . Cứ tưởng
sẽ ôm buồn trọn kiếp . Nỗi đau này ai biết cho không . Cô đơn
vẫn cứ chất chồng, Như mây như gió bềnh bồng cõi xa . Nỗi
vui bỗng vỡ oà như suối . Cá vẫy vùng ở dưới lòng sông . Chào
mào lảnh lót trên không . Trời xanh ,mây trắng,nắng hồng thắm tươi.
Tim chất ngất những lời hoa gấm . Mộng vẫn còn say
đắm ,nồng hơi . Đâu đây hưong ngát thơm đời Tình
thiên thu đã có người hồi sinh . Hồng Vũ Lan Nhi 11/21/03
|